Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả
Dịch: Mặc Thủy
Phần 9
Vực Sâu Vô Tận
Năm 1960, Gruzia
*
Chương 121
Âm thanh quái dị
Năm 1960, phía bắc dãy núi Kavkaz.
Giữa những ngọn núi nhấp nhô kéo dài, có thể nhìn thấy những đồng cỏ vùng cao rộng lớn. Những cánh đồng xanh bạt ngàn, những tảng đá trắng xám nằm rải rác trên sườn đồi, khó có thể phân biệt được đó là đàn cừu của người dân du mục hay là nham thạch. Tuyết tích tụ rất rõ ràng ở phía khuất gió của những đỉnh núi tương đối cao, gió mạnh thổi tung lớp sương băng mỏng, nó sẽ nhanh chóng tan chảy trên đầu ngón tay con người, chỉ để lại một chút nước lạnh.
Juan không khỏi rụt cổ lại, kéo cổ áo lên cao hơn.
"Nhanh lên, tất cả nhanh lên." Từ phía sau vang lên tiếng thúc giục thiếu kiên nhẫn.
Juan cúi đầu, bước nhanh đến chỗ một người Nga ở đầu hàng.
Người đàn ông này khoảng năm mươi tuổi, nước da thô ráp, dáng người cao lớn, vẻ mặt tức giận, đang cố gắng kìm nén lửa giận. Ông ta quay lại thì thấy Juan, bèn hạ giọng nói: "Xin lỗi, Juan, tôi cũng không ngờ..."
"Ông Telegin, đó không phải lỗi của ông." Juan lắc đầu, nghi ngờ số phận của mình đen như bùn. Hãy nhìn xem những gì anh đã trải qua trong hai năm vừa rồi đi!
Anh có một công việc tốt, gia nhập đội của tiến sĩ Marat, khai quật Thủ phủ của Cướp biển ngày xưa là Port Royal, sau đó buộc phải thực hiện một cuộc hành trình chạy trốn xuyên thời gian và không gian.
Sau khi nghỉ việc và rời Jamaica, tâm trạng chán nản, anh quyết định đến thăm bán đảo Apennini để tìm di tích thành phố cổ Pompeii... Và rồi anh lại xui xẻo đến nỗi cái thị trấn mà mình nghỉ chân trên đường bị ảnh hưởng bởi sức mạnh của tà thần, còn anh thì bị mất trí nhớ suốt nửa tháng, tiếp đến là chiến đấu với không khí, trở thành trò cười thì thôi không nói, lại còn tự làm cho mình kiệt sức.
Sau khi dùng la bàn để tận mắt nhìn thấy vẻ huy hoàng của thành phố Pompeii của La Mã, chuyến du lịch thư giãn kết thúc, Juan trở về hiện tại để rồi phải đối mặt với một vấn đề thực tế và tàn khốc. Tiền tiết kiệm của anh đã hết, anh cần tìm việc làm.
Vốn dĩ đây không phải là một nhiệm vụ khó khăn. Là một kỹ sư trắc địa xuất sắc, một chuyên gia sinh tồn nơi hoang dã, mỗi năm Juan đều nhận được nhiều lời mời làm việc hết sức chân thành, ngoài các đội thám hiểm khoa học ra còn có vài đội phiêu lưu săn tìm kho báu do tư nhân tài trợ cũng đưa ra thù lao hậu hĩnh. Tuy nhiên, đội thám hiểm săn tìm kho báu thường liên quan đến những tranh chấp về việc trộm văn vật và phá hủy di tích, nên Juan sẽ từ chối những lời mời đó.
Không phải do phẩm chất đạo đức cao thượng gì cả, Juan chọn như thế chỉ vì một lý do rất đơn giản: anh sợ chết. Thợ săn kho báu tàn sát lẫn nhau là tin tức mới sao? Không phải, những tình tiết này gần như đã bị dùng nát trong tiểu thuyết và phim ảnh cả rồi. Không cần đến văn vật quý hiếm hay kho báu giá trị, chỉ một rương vàng thôi cũng có thể gây ra ẩu đả và đấu súng. Đặc biệt là những đội thám hiểm tư nhân, họ thường xuyên phải vượt biên trái phép, đi sâu vào rừng rậm để tìm kiếm những thứ đáng kinh ngạc, đôi khi là loài hoa quý hiếm, đôi khi là một bộ tộc bản địa tôn thờ dị giáo, nghe nói là có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng về cơ bản đây chỉ là những lời nói dối nhằm đánh lừa những người giàu có và quyền lực mà thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮ
Ficción GeneralTác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả Dịch: Mặc Thủy Tình trạng bản gốc: 164 chương (gồm ngoại truyện) Nằm trong Series: Những thế giới bất ổn đó Tình trạng bản dịch: Đã hoàn thành Bìa: Bìa gốc trên Tấn Giang Tags: Suy luận, huyền bí, phiêu lưu mạo hi...