Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả
Dịch: Mặc Thủy
Chương 85
Biến cố
Phủ Tổng đốc, một sân thượng ba tầng ở bên hông tòa nhà.
Đây vốn là nơi dành cho các bà các cô tầng lớp quý tộc nghỉ ngơi và ngắm cảnh, xung quanh là những cây cọ cao và những chiếc lọng làm bằng vải bạt.
Thời gian ngừng trôi vào lúc 9 giờ 16 phút sáng, các quý tộc hoặc đang ngủ sau cả đêm say sưa hoặc đang ăn sáng trên giường, vì thế trên sân thượng chỉ có vài người hầu đang dọn dẹp.
Gymir chơi đùa với trái dừa trên bàn một cách chán nản. Thứ này giống như một quả bóng, nặng trịch, vỏ đủ cứng. Chơi một lúc, tay của hắn bắt đầu biến đổi. Dưới những chiếc vây mỏng như tơ, móng tay trong suốt và sắc nhọn để lại vài vết xước nông trên vỏ dừa.
"Không cần nghĩ tới lời tên thám tử loài người đó nói." Gymir lười biếng dựa vào ghế.
Trật tự thời gian cái gì chứ? Tà thần sẽ không tuân theo cái thứ đó! Dù lịch sử có biên soạn tất cả thiên tai thành một cuốn sách, thám tử lại gửi lịch trình này đến trước mặt tà thần, Gymir cũng không có ý định tuân theo cái bảng kỳ quặc này, lấp đầy những lỗ hổng cho lịch sử, biến nó thành một cái gọi là vòng khép kín hoàn hảo. Con người luôn tin rằng logic hoàn hảo có nghĩa là sự kết thúc của mọi thứ. Ha, ngây thơ. Bản chất của thế giới là hỗn loạn và mất trật tự, làm sao có cái thứ gọi là vòng khép kín đó kia chứ?
Gymir tháo mặt nạ ra, cười đầy vẻ nghiền ngẫm.
Johnson lo lắng nói: "Điều em quan tâm là thông điệp ẩn giấu đằng sau những thảm họa này." Bởi vì số lượng thảm họa ở thành phố này đã nhiều quá mức bình thường. Nếu y và Gymir không làm điều đó, lẽ nào lại là Bướm Xám và Cochro?
Gymir chống cằm, đôi mắt vàng kim dõi theo từng động tác của Johnson: "Vậy sao? Ta thì tò mò tại sao con người tiếp tục sống ở đây hơn?"
Hỏa hoạn, động đất và bệnh dịch thay phiên nhau kéo dài hàng trăm năm. Cho đến tận năm 1959, con người vẫn chưa từ bỏ vịnh biển này. Không có nơi nào khác thích hợp để sống trên hòn đảo này à? Sao cứ nhất quyết phải cắm dùi ở cái nơi "bị nguyền rủa" này chứ?
Johnson nghe câu hỏi của Gymir, chìm vào suy tư.
"Đừng nghĩ nữa, đợi Juan quay lại thì hỏi hắn." Gymir uể oải nói. Sau đó, hắn bóp nát luôn quả dừa, để cùi trắng và chất lỏng bên trong chảy xuống mu bàn tay. Cảm thấy khá thoải mái, Gymir dời mắt sang những sạp bán dừa trong chợ bên dưới. Đồng thời cũng thoáng thấy Juan đang tìm kiếm manh mối dọc theo các chợ.
Juan quan tâm đến tất cả mọi vật phẩm. Anh muốn xem xét mọi thứ, chạm vào mọi thứ.
Tiến độ điều tra rất chậm, nhưng thấy phong cách làm việc không bao giờ bỏ sót một góc nào và ánh sáng thỉnh thoảng lại tăng vọt trên người anh, Gymir quyết định giữ im lặng.
"Anh ta rất nhanh."
Johnson cũng đang chú ý tới Juan. Sau khi phát hiện ra sự bất mãn tiềm ẩn của Gymir, y suy nghĩ vài phút, cuối cùng cũng tìm được một ưu điểm của Juan. Đúng là như vậy thật, Juan không có thói quen cầm một đồ vật rồi nhìn qua nhìn lại. Anh dường như biết tất cả các thương phẩm trong thành phố này, biết công dụng của mọi thứ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮ
General FictionTác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả Dịch: Mặc Thủy Tình trạng bản gốc: 164 chương (gồm ngoại truyện) Nằm trong Series: Những thế giới bất ổn đó Tình trạng bản dịch: Đã hoàn thành Bìa: Bìa gốc trên Tấn Giang Tags: Suy luận, huyền bí, phiêu lưu mạo hi...