Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả
Dịch: Mặc Thủy
Chương 92
Hào hiệp
Juan mở mắt ra, nhìn thấy trần nhà ướt đẫm nước.
Dấu vết này trông khá quen thuộc.
Đúng, đây chính là phòng bệnh nơi anh ở lúc trước.
Juan cố gắng ngồi dậy, sau đó anh nhìn thấy chân phải của mình treo lơ lửng trên không bằng băng gạc.
"Gãy xương à?"
Juan cố gắng nhớ lại nhưng trải nghiệm du hành thời gian lần thứ ba quá ngắn ngủi, anh chỉ nhớ mình gần như bị sóng biển cuốn trôi ngay khi vừa đặt chân xuống đất. Juan không nhớ tà thần xuất hiện như thế nào, còn anh đã sống sót như thế nào.
"Đợi đã, la bàn đâu?"
Juan vội vàng đưa tay mò mẫm dưới gối nhưng không tìm thấy. Các túi áo bệnh nhân cũng trống rỗng, trên tủ, ngăn kéo cạnh giường bệnh cũng không có thứ gì.
Nguy rồi!
Juan lo lắng về việc chiếc la bàn sẽ bị người lạ nhặt được, vì trông nó có giá trị rất cao, có thể người ta sẽ tìm cách bán nó, nhưng đây là vật thuộc về tà thần, còn bị ràng buộc với người sử dụng. Kẻ nào tìm cách chiếm hữu chiếc la bàn này có thể sẽ chết như tay buôn đồ cổ.
Juan ngẩng đầu lên, nhìn thấy Nick bưng đĩa cơm bước vào, anh lập tức vui vẻ muốn hỏi thăm tình hình, thế nhưng Juan phát hiện vẻ mặt của Nick rất cứng ngắc, thậm chí gã còn đi cùng tay cùng chân.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Nick lắc đầu lia lịa, ánh mắt kinh hãi, liên tục ra hiệu.
Juan khó hiểu: "Phía sau tôi? Ở đó có gì không?" Nếu anh nhớ không lầm thì đó là cửa sổ, còn đây là tầng ba.
Juan quay đầu lại, đồng tử co rút ngay lập tức. Bệ cửa sổ vừa rồi trống rỗng, vậy mà giờ lại có người đứng trên đó.
Johnson trông thoải mái và tự nhiên như bước lên bậc thềm của nhà hát opera, mặc bộ lễ phục dài với hai hàng cúc áo, cầm theo gậy batoong khảm sapphire. Điều duy nhất không hợp với ngoại hình là cuốn tạp chí màu sắc sặc sỡ trên tay y. Đây là một tạp chí địa phương đưa tin về việc chính phủ hỗ trợ đội khảo cổ trong việc trục vớt kho báu trong Thủ phủ của Cướp biển. Nó cũng giới thiệu các khách sạn nghỉ dưỡng, đồ ăn bãi biển mùa hè, v.v. cho khách du lịch từ châu Âu và Hoa Kỳ. Vì ngôn ngữ chính thức của Jamaica là tiếng Anh nên Johnson có thể hiểu được.
"Anh đã tỉnh?" Johnson cất tạp chí đi, lấy hộp xì gà từ trong túi ra.
Juan suýt chút nữa tưởng rằng tà thần cũng có thói quen hút xì gà, lại còn hút cùng nhãn hiệu với của Tiến sĩ Marat, ai ngờ khi Johnson mở hộp xì gà, bên trong lại là chiếc la bàn bằng vàng kia. Trên vỏ ngoài của la bàn có những vết nứt như mạng nhện. Juan kinh hoàng, anh nghi ngờ rằng xương của mình đã bị gãy giống như vậy.
"Không, anh bị cuốn vào trong cát lún, không tự cứu được nên bị thương." Johnson cảm thấy mọi suy nghĩ của Juan đều được viết trên mặt, nên hết sức dễ hiểu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮ
General FictionTác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả Dịch: Mặc Thủy Tình trạng bản gốc: 164 chương (gồm ngoại truyện) Nằm trong Series: Những thế giới bất ổn đó Tình trạng bản dịch: Đã hoàn thành Bìa: Bìa gốc trên Tấn Giang Tags: Suy luận, huyền bí, phiêu lưu mạo hi...