Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả
Dịch: Mặc Thủy
Chương 163
Bão cát
Châu Phi, sa mạc Nubian.
Nền văn minh huy hoàng một thời bị nhấn chìm dưới lớp cát vàng, những tấm bia đá bị phong hóa, những ngôi đền biến mất.
Bọn cướp sa mạc từng phi nước đại qua đây, đạn pháo chiến tranh từng bay qua đây, cùng với vô số truyền thuyết về kho báu.
Hiện nay chỉ còn lại đội khảo cổ.
Đội lạc đà ngồi nghỉ ngơi dưới cái bóng của vách đá sa thạch, gần đó là khu lều trại, tiếng máy phát điện kêu ong ong. Không khí khô hanh một cách bất thường nhưng đó lại là điều tốt cho việc khai quật khảo cổ, những bức bích họa trong lối đi lăng mộ sẽ không đổi màu và bong tróc trong vòng một phút sau khi được mở ra, địa điểm khai quật sẽ không bị sập khi trời mưa bất chợt. Máy phát điện kêu ong ong, những chiếc quạt lớn và cồng kềnh đang quay. Người ngồi trong lều không làm gì cả mà chẳng mấy chốc quần áo đã ướt đẫm.
"...Tại đây chúng tôi phát hiện ra rằng các đường hầm dưới lòng đất rất phức tạp, giống như một mê cung khổng lồ. Dựa trên phân tích các tấm bia đá được khai quật và đặc điểm kiến trúc bề mặt, đây là một ngôi đền Ai Cập, rất kỳ lạ... có thể được xây dựng sau chiến thắng của Ai Cập trước vương quốc Nubia vào thời kỳ Vương triều thứ mười chín... Ông Juan, ông đang nghe chứ?"
"A, mời nói tiếp." Juan nhanh chóng hoàn hồn, cúi đầu nhìn xuống bản đồ vẽ tay trên bàn.
Là người phát hiện ra di tích của nền văn minh Babylon cổ đại, anh đã rất nổi tiếng, từng tham dự nhiều cuộc diễn thuyết ở trường đại học. Ngoài thù lao của tà thần, Juan quả thật rất có tài trong lĩnh vực trắc địa nơi hoang dã, sau khi đạt được danh tiếng và tài sản, anh không chìm đắm trong đó mà càng tích cực tham gia cùng các đồng nghiệp hơn. Vì vậy, năng lực xuất sắc của anh càng được nhiều người khen ngợi. Ngay khi việc khai quật ngôi đền vô danh trên sa mạc đi vào bế tắc, đội khảo cổ và bảo tàng Mỹ chịu trách nhiệm tài trợ đã nghĩ ngay đến Juan, bỏ ra số tiền lớn để mời Juan đến đây một chuyến.
Juan nhẹ nhàng bóp sống mũi của mình, anh cảm thấy rất mệt mỏi, mí mắt cứ sụp xuống. Có lẽ là do lệch múi giờ.
"Sau khi đi vào lòng đất hai mươi mét, có hai con đường rẽ nhánh, và đường nhánh lại phân nhánh tiếp, cho đến nay, tổng cộng đã phát hiện được bốn mươi tám con đường, một nửa trong số chúng đã bị chặn cứng ở đoạn cuối, nghi ngờ có bẫy. Nhưng đã nhiều năm chưa được bảo dưỡng, không thể khởi động được, mạo hiểm gây nổ thì lo làm hỏng các hiện vật đằng sau tường đá."
"Tôi biết rồi." Juan bình tĩnh cầm bản đồ lên, so sánh với địa hình trước lều.
Trưởng đội khảo cổ thấy Juan không hề tỏ ra nôn nóng thì lập tức cảm thấy vui mừng, quả nhiên là Juan! Tìm đúng người rồi!
Tất nhiên là Juan rất bình tĩnh, bởi vì bản đồ này đơn giản hơn nhiều so với bản đồ vực thẳm vô tận núi Arabika mà Juan đã bí mật vẽ ở nhà, dù phức tạp đến đâu cũng chẳng thể so sánh với hố không đáy sâu hàng ngàn mét có tà thần chiếm giữ phải không nào?
BẠN ĐANG ĐỌC
[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮ
General FictionTác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả Dịch: Mặc Thủy Tình trạng bản gốc: 164 chương (gồm ngoại truyện) Nằm trong Series: Những thế giới bất ổn đó Tình trạng bản dịch: Đã hoàn thành Bìa: Bìa gốc trên Tấn Giang Tags: Suy luận, huyền bí, phiêu lưu mạo hi...