Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả
Dịch: Mặc Thủy
Chương 90
Cuốn lấy
Ngọn lửa như tấm lụa sa tanh màu đỏ bao trùm bầu trời thành phố.
Những cột lửa nhanh chóng lan xuống đất dọc theo những vật liệu dễ cháy trên cao. Những thứ bị cháy đầu tiên là nhà thờ, Tòa thị chính, nhà hát... và tất cả những tòa nhà cao tầng đẹp đẽ, những ngọn tháp và cột cờ cao chót vót của chúng hệt như dây ngòi, "bắt lấy" tai họa. Năm 1882, cấu trúc chính của các tòa nhà trong thành phố vẫn được làm bằng gỗ nên đám cháy lan nhanh. Tia lửa cháy dữ dội rơi xuống đất như mưa.
Juan tránh trái tránh phải, chạy nhanh nhất có thể. Anh vừa đưa Johnson đi kiểm tra một khe hở thời gian mà anh tìm thấy, quả nhiên đúng như tà thần suy đoán, ngọn lửa từ trong khe hở chảy ra, căn bản không thể tới gần. Bây giờ chỉ có thể thoát khỏi thành phố càng sớm càng tốt để tránh thảm họa này. Nhưng như thể vận mệnh cứ cắm đầu xuống đất cảm thấy mọi thứ còn chưa đủ tệ, phải biểu diễn ngay một màn nhảy cầu cao.
"Thời gian bắt đầu trôi rồi."
Juan lau đi một nắm tro bụi bay lên mặt, đồng tử của anh co lại, tất cả là do gió thổi. Giây tiếp theo, tiếng hét của con người vang vọng bên tai. Juan như bị ném từ một nơi yên tĩnh đến một khu chợ ồn ào, đầu óc ong lên, suýt chút nữa thì tưởng mình bị điếc.
"Có cháy!"
"Cứu tôi với!"
Đối với những người bình thường, đây vốn là một buổi tối rất bình thường. Có người vội vã về nhà, có người chuẩn bị mặc cả với người bán hàng lần cuối, có người ngồi trước cửa sổ hóng chuyện. Đột nhiên, lửa từ trên trời rơi xuống, tóc và quần áo của vài người bắt lửa cháy như thế. Cùng lúc đó, những sạp hàng phủ bạt, thùng gỗ đựng hàng hóa, xe chở thùng rượu trên phố đều biến thành đống lửa, bỗng chốc bốc cháy ngùn ngụt như những đồ trang trí trên bãi biển để thu hút du khách châu Âu vào ban đêm. Lửa cháy bốn phương tám hướng, người ta chạy về phía đông, bị cây đổ chặn đường thì lại quay người lao về phía tây.
Juan bị đám đông cuốn lấy, chỉ có thể cố gắng hết sức để không bị chen ngã. Vẻ mặt mọi người đều đầy hoảng sợ. Họ dường như không thể nhìn thấy những đám mây lửa đang trôi trên đầu, chỉ biết nhìn chằm chằm vào những nơi bắt lửa và hét lên.
Juan gần như bị nghiền nát. Ba lô của anh bị kẹt giữa nhiều người, không thể rút ra được, sau đó cả người Juan cứ thế bị kéo về phía sau. Nếu quai ba lô không đủ chắc chắn thì có lẽ lúc này nó đã không còn nữa. Giày cũng vậy. Nếu đôi giày leo núi này không được cột chặt để ngăn côn trùng bò vào thì chúng đã bị dẫm bay mất từ lâu rồi. Con người thật nhỏ bé vô cùng trước sức mạnh của đám đông va chạm khủng khiếp này. Juan một tay giữ chặt ba lô, hơi nghiêng người để tránh bị va đập thêm.
Đúng lúc này, một nhà thờ đang cháy ở phía xa mất đi các dầm gỗ chính chống đỡ, các cửa sổ kính nặng nề cùng với khung cửa rơi xuống, vỡ tan tành. Một khu vực rộng lớn trên đường phố bị "dọn sạch" trong chốc lát, để lại một đống đổ nát. Khói và bụi bốc lên thổi vào mặt người ta như một cơn bão.
BẠN ĐANG ĐỌC
[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮ
General FictionTác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả Dịch: Mặc Thủy Tình trạng bản gốc: 164 chương (gồm ngoại truyện) Nằm trong Series: Những thế giới bất ổn đó Tình trạng bản dịch: Đã hoàn thành Bìa: Bìa gốc trên Tấn Giang Tags: Suy luận, huyền bí, phiêu lưu mạo hi...