Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả
Dịch: Mặc Thủy
Chương 21
Người chết thứ hai
Mùi máu bay theo gió đến.
Với lượng máu mất nhiều như vậy, nạn nhân sẽ chết nhanh chóng.
Không được!
John chộp lấy khẩu súng, lao ra khỏi phòng.
Cơn gió lạnh ngoài hành lang khiến anh rùng mình, đầu óc John tỉnh lại.
Đây không phải là vụ án bình thường, nó liên quan đến tồn tại huyền bí. Có thể không cứu được người, còn có thể gặp nguy hiểm. Hơn nữa, anh còn hấp tấp bỏ lại một vị tà thần trong nhà. Nếu đổi thành một khách hàng bình thường, hành vi này là rất thô lỗ, ít nhất cũng nên nói trước một tiếng!
John hoảng lên, nhưng cũng lỡ bỏ chạy rồi, việc cứu người vẫn quan trọng hơn.
Đường phố tối tăm, giăng đầy sương mù. Đèn khí đốt chỉ được lắp đặt trên những con đường dành cho xe ngựa, ở đây cũng không có cảnh sát tuần tra.
Dù tiếng la hét chấn động cả con phố, nhưng không ai bước ra vì sợ hung thủ đột nhập vào nhà.
John nương theo ánh sáng từ ngôi nhà gần đó để quan sát xung quanh, lớn tiếng hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Anh hét lên như vậy là để thu hút sự chú ý của hàng xóm, để chứng minh rằng anh vừa chạy ra khỏi nhà, không phải là hung thủ, đồng thời để nhắc nhở những người đang cầm súng săn nhắm vào hung thủ qua cửa sổ coi chừng bắn lầm.
John vừa lớn tiếng gọi vừa chạy đến nơi người đàn ông kia đang nằm. Anh căng chặt người, nhìn chằm chằm vào con hẻm cách đó không xa, đảm bảo rằng mình có thể giơ vũ khí lên bất cứ lúc nào để tấn công con quái vật nào đó vọt ra.
Nhưng trong hẻm lại không có động tĩnh gì, nó rất sâu và tối tăm, không nhìn rõ được gì.
Đúng lúc này, John cảm thấy có thứ gì đó tóm lấy chân phải của mình. Anh đá nó ra theo bản năng, sau đó nghe thấy một tiếng rên rỉ đau đớn và yếu ớt, lúc này anh mới nhận ra đó là bàn tay duỗi ra của nạn nhân đang nằm trên mặt đất.
"Xin lỗi, sương dày quá..."
John chợt nhận ra sương mù dày như vậy, làm sao anh có thể nhìn thấy những sợi dài màu tím sẫm thò ra từ con hẻm khi ở trên lầu? Có lẽ đó là thứ mà người bình thường không thể nhìn thấy được.
"Cố gắng lên." John vừa nói vừa quay lại hét với những ngôi nhà hai bên đường: "Tình huống của người này không ổn, ai có hộp thuốc?"
Lúc này John cuối cùng cũng nhìn thấy nơi bị thương của nạn nhân, anh lập tức sững sờ.
Gã đàn ông này mặc một chiếc áo khoác vải bạt, mang ủng rất cũ, không mặc quần, phần thân dưới đầy máu. Trời lạnh thế này mà một người đàn ông chạy ra khỏi con hẻm tối tăm, và không mặc quần? Máu vẫn đang chảy. Mặt gã méo mó, hai tay co giật vươn ra, không còn phát ra được âm thanh nào nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮ
General FictionTác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả Dịch: Mặc Thủy Tình trạng bản gốc: 164 chương (gồm ngoại truyện) Nằm trong Series: Những thế giới bất ổn đó Tình trạng bản dịch: Đã hoàn thành Bìa: Bìa gốc trên Tấn Giang Tags: Suy luận, huyền bí, phiêu lưu mạo hi...