60

9 0 0
                                    

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

Chương 60

Bình minh

Mưa tạnh.

Khói bốc lên từ đống than hồng giữa tàn tích, phản chiếu ánh sáng mờ ảo của mặt trời buổi sớm.

Sương sớm như bóng ma lang thang khắp nơi.

Mọi thứ trong tầm nhìn dường như đã chuyển sang màu xám, một màu xám trắng buồn thảm.

Hans cảm thấy xương cốt trong cơ thể đều đang kêu gào vì đau đớn. Anh ngơ ngác cúi đầu xuống, phát hiện trong tay mình đang cầm một thanh kiếm bản rộng, giống như vũ khí của mình.

Tại sao lại là "giống"?

Bởi vì thanh kiếm này đã hoàn toàn không thể nhận dạng được, mũi kiếm bị gãy, hai bên lưỡi kiếm đầy những vết mẻ lớn nhỏ. Trên những chỗ mẻ còn có chất nhầy màu xanh đen khả nghi, phát ra âm thanh xèo xèo rất nhỏ, toàn bộ ký tự rune đều đã bị ăn mòn.

Thanh kiếm bản rộng này là món quà trưởng thành của Hans, người mặc áo choàng xám trong giáo phái đều có một món vũ khí tương tự. Mặc dù Hans muốn có trang bị của kỵ sĩ giáo phái, nhưng thanh kiếm này do chính chú Andreas rèn ra, Hans rất trân trọng nó.

Sao mà nó lại trở nên như thế này?

Đầu Hans lại đau nhói.

Ngọn lửa, tiếng la hét, bóng tối, quái vật...

Những cảnh tượng kỳ lạ liên tục thay đổi hiện lên trong đầu anh, Hans ném thanh kiếm bản rộng đi, đau đớn ôm đầu quỳ xuống giữa đống đổ nát. Mồ hôi và máu trên trán hòa vào nhau, từ từ nhỏ xuống mu bàn tay.

Tiếng thở hổn hển đau đớn của Hans dần dần dịu xuống, anh khôi phục tỉnh táo. Việc tiếp xúc gần với những thể biến dị ô nhiễm vẫn gây ra tổn thương tinh thần nhất định cho anh, đánh một hồi anh lại mất đi ý thức, cuối cùng...

Hans đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt anh rơi vào một cái bóng nhô lên cách đó không xa. Nó trông giống như chân trước của một con sói hoang. Hans cảm thấy nơi mà mình đang đặt chân có gì đó không ổn, rồi anh lôi ra một vài cái sừng cong như lưỡi liềm dưới đống rác. Những chiếc vảy lấp lánh trong sương sớm, những chiếc răng nanh gãy, tay chân vặn vẹo đang từ từ bị bào mòn khi ngâm trong vũng nước xanh lục...

Hans: "..."

Hóa ra anh bị bao vây bởi xác quái vật!

Không đúng? Từ khi nào anh trở nên mạnh mẽ như vậy? Giết được nhiều quái vật như vậy?

Hans đứng ngây người vài phút thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc gọi tên mình.

Là tiếng của Andreas.

Hans nhanh chóng dùng cả tay lẫn chân để bò ra khỏi đống đổ nát.

Anh không biết rằng hành động của mình giống như duỗi một bàn tay ra khỏi "hầm mộ pháo đài" được xây dựng bằng xác của những con quái vật đáng sợ, sau đó thoát ra một cách khó khăn, cộng thêm bùn và máu khắp mặt, trông hệt như một thể biến dị mới.

[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ