Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả
Dịch: Mặc Thủy
Chương 84
Một vấn đề quan trọng
"...Thật tuyệt, vẫn đang là ban ngày, ánh sáng rất tốt."
Juan đẩy vài chiếc xe gỗ chất đầy bao tải đến dưới mái hiên rồi trèo lên mái nhà.
Thành phố Tội ác này được miêu tả trong các ghi chép là vùng đất của vàng và các hương liệu, nhưng thực ra không đặc biệt đến vậy. Nơi đây không có mái nhà đúc bằng vàng, cũng không có những căn nhà dát đầy đá quý, hầu hết các ngôi nhà đều được làm bằng đá và gỗ, chỉ có những con phố gần phủ Tổng đốc là tương đối gọn gàng sạch sẽ.
"Phủ Tổng đốc, bến cảng, chợ nô lệ, xưởng đóng tàu, chợ... chà, rất nhiều chợ."
Juan ghi lại phân bố chung của thành phố, sau đó bắt đầu leo xuống. Trèo lên những nơi cao để kiểm tra môi trường xung quanh là rất quan trọng, nhưng những nơi cao cũng rất nguy hiểm, nên thời gian ở đó càng ngắn thì càng tốt.
Lúc này, bánh xe gỗ bị trượt một cái, Juan vội vàng nằm xuống, túm lấy bao tải để giữ thăng bằng. Những ngón tay của anh vô thức bóp vào thứ dạng hạt trong bao tải, rồi xách lớp vỏ bên ngoài lên, quan sát thứ bên trong qua phần vải thô có những lỗ trống nhỏ.
"Hạt bắp." Juan nhanh chóng đưa ra kết luận, anh ngẩng đầu nhìn lên những tòa nhà gần đó.
Vị trí ban đầu của chiếc xe gỗ này là một bức tường với một cánh cửa nhỏ, một gã đàn ông mập mạp mặc bộ quần áo đầy những vết dầu đứng ở đó, gã cũng say khướt, đang sốt ruột đếm tiền cho người giao hàng. Ngồi xổm bên bức tường là bốn năm tên nô lệ đeo cùm chân. Những nô lệ này gầy gò, chỉ còn da bọc xương, họ dùng xe gỗ làm vật cản, quây lại thành một vòng tròn nhỏ.
Juan trèo lên xe gỗ mới thấy những nô lệ đang cầm một khúc xương đã được mài nhọn cắm vào cái bao tải phía dưới cùng, bàn tay bẩn thỉu đón lấy những hạt bắp khô rơi xuống, có đứa trẻ còn nóng lòng muốn nhét vào miệng.
Juan: "..."
Dù biết đây chỉ là cái bóng còn sót lại của lịch sử, là khoảng thời gian đã bị chôn vùi, nhưng những con người đang giữ nguyên tư thế này vẫn có thân nhiệt chứ không phải tượng sáp hay tượng đá. Vẻ mặt của họ bị đóng băng nhưng linh hồn của họ vẫn tồn tại trong cơ thể.
Trên đường đi, Juan nhìn thấy những gã say rượu trong quán rượu, những tên cướp biển chém giết lẫn nhau trên đường phố và những nô lệ với khuôn mặt đờ đẫn. Quần áo trên người họ nhắc nhở Juan rằng đây là một thời đại hoàn toàn khác, trong Thành phố Tội ác này, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Có rất nhiều nô lệ, họ có thể là những thủy thủ vô tội trên các con tàu buôn, hoặc có thể là người bản địa châu Mỹ, muốn cứu cũng không cứu nổi tất cả. Chỉ có thể làm ngơ. Đây không phải là điều mà một thám tử loài người muốn ngăn chặn thảm họa nên làm, cũng không phải là điều mà một nhân viên khảo cổ đang tận mắt chứng kiến lịch sử nên làm.
Juan tưởng rằng mình đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng thực tế không phải vậy.
Những nô lệ ăn trộm bắp này thì khác. Một nô lệ đang kéo bao tải, chuẩn bị vuốt phẳng cái túi bắp vừa bị khúc xương chọc thủng một lỗ rồi nhét trở lại trên xe, như vậy sẽ không còn dấu vết gì; một nô lệ khác đang kéo một chiếc túi khác, nô lệ cầm xương nhọn đang nhắm vào; người đàn ông lớn tuổi nắm lấy vai đứa bé, cảnh giác nhìn về phía sau. Ông chủ của nô lệ đang đếm tiền bắp với gã đầu bếp mập của quán rượu, trong khi nước thải chảy đầy dưới chân. Ngoài con hẻm, hai nhóm hải tặc đang cãi nhau ồn ào, hình như đang xảy ra tranh chấp. Nắng chiếu vào hẻm vừa đủ, chiếu lên những hạt bắp chảy ra khỏi bao.
BẠN ĐANG ĐỌC
[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮ
General FictionTác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả Dịch: Mặc Thủy Tình trạng bản gốc: 164 chương (gồm ngoại truyện) Nằm trong Series: Những thế giới bất ổn đó Tình trạng bản dịch: Đã hoàn thành Bìa: Bìa gốc trên Tấn Giang Tags: Suy luận, huyền bí, phiêu lưu mạo hi...