Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả
Dịch: Mặc Thủy
Chương 88
Dã tâm của Cochro
Johnson không chịu được nữa.
Y không mặt dày đến độ có thể tiếp tục "dung hợp" dưới cái nhìn chòng chọc của các tà thần khác. Cho dù độ dày da mặt cho phép, những những cảm giác kỳ quái liên tục chất vấn Johnson, hiện tại có phải là lúc phải làm việc nào đó không?
Gymir nhận thấy quyết tâm từ chối của dây leo, hắn lúng túng nhắc nhở: "Chúng ta vẫn chưa tìm được lối ra của cống thời gian."
"..."
Johnson nói cứ đợi cho đến khi hình chiếu của bốn vị thần cổ xưa biến mất rồi mới "tìm" tiếp, dù sao thì "thời gian" ở đây chẳng có ý nghĩa gì.
Gymir ngay lập tức tỏ ra thù địch với những đồng loại đang xem cuộc vui, giống như Cochro. Rốt cuộc thì cả bọn cũng không thể giúp được gì, mà lại toàn nói những điều vô nghĩa.
"Xem đủ rồi thì cút xéo."
Các thần cổ xưa tất nhiên là sẽ không cút, sức mạnh đưa vào những hình chiếu này không thể lấy lại được, đợi cho đến khi sức mạnh cạn kiệt rồi tự tiêu tan không tốt hơn sao?
Tất cả đầu của Typhon đều duỗi thẳng ra, cố gắng quan sát Johnson từ mọi góc độ, nhưng đáng tiếc là chẳng nhìn thấy gì, chỉ có thể thở dài tiếc nuối. Cảnh tượng hàng trăm cái đầu đồng loạt thở dài quả thật ngoạn mục. Nó ngoạn mục đến nỗi nếu có một khinh khí cầu ở trước mặt, nó có thể bay lên trời ngay lập tức. May mắn đây chỉ là một hình chiếu. Bản thể của Typhon không biết là đang ngủ ở đâu, ý thức được chia ra vẫn còn trong thế giới giấc mơ, nên dù cơn bão hình thành bằng tiếng thở dài có dữ dội đến đâu, Johnson cũng sẽ không bị thổi bay.
"Gymir, tao cứ tưởng rằng dù tất cả thần cổ xưa đều có đồng minh, thì mày cũng là ngoại lệ, nhưng thực sự không ngờ..." Typhon lúc lắc đầu, bóng của gã trông như một ngọn núi nhấp nhô.
Quái thú khổng lồ Behemoth giơ móng vuốt lên, giọng nói uy nghiêm vang vọng: "Tạm dừng! Chúng ta nên hỏi tại sao Gymir lại rơi vào đường cống của thời gian? Còn mày nữa, Cochro! Lẽ ra mày đã chọn rời bỏ trái đất đi vào vực sâu của vũ trụ rồi, tại sao lại đột ngột quay trở lại? Đám hậu duệ của mày đâu?"
Đó là một câu hỏi hay. Johnson vốn đã lo lắng về điều này, y không có quyến thuộc, nhìn dáng vẻ lười biếng sợ rắc rối của Gymir là biết thần Biển cũng chắc chắn không có. Tuy quyến thuộc của tà thần xuất hiện trước mặt tà thần khác cũng chỉ để chết, nhưng quyến thuộc của Thảm Bay là hậu duệ của gã, tức là hậu duệ của tà thần và tà thần, tất nhiên Johnson sẽ lo lắng chúng đột nhiên xuất hiện để tiếp viện cho Cochro.
Không ngờ Thảm Bay nghe xong câu hỏi này thì phản ứng dữ dội, gã vặn vẹo cơ thể Bướm Xám một cách hung ác, nghiến răng nghiến lợi.
"...Hết rồi? Chết hết rồi?" Typhon nghiêng đầu hỏi.
"Câm miệng!" Cochro gào vào mặt Typhon.
BẠN ĐANG ĐỌC
[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮ
General FictionTác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả Dịch: Mặc Thủy Tình trạng bản gốc: 164 chương (gồm ngoại truyện) Nằm trong Series: Những thế giới bất ổn đó Tình trạng bản dịch: Đã hoàn thành Bìa: Bìa gốc trên Tấn Giang Tags: Suy luận, huyền bí, phiêu lưu mạo hi...