152

13 0 0
                                    

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

Chương 152

May mắn và bất hạnh

Johnson chỉ chuẩn bị một cái La bàn thời gian. Y cho Juan hai lựa chọn, đó thực chất là "nghệ thuật nói", cũng là mồi nhử.

Theo cách nói của con người, ác quỷ sẽ luôn cho bạn thứ bạn muốn nhất, buộc bạn phải phản bội nguyên tắc và bán linh hồn của mình.

Mặc dù trong thực đơn của Johnson không có linh hồn con người, nhưng điều mà y quan tâm là... à, quả thực đó là linh hồn.

Nhưng vì nó là tiêu chí chọn lọc thám tử. Thám tử thường bộc phát tiềm lực to lớn khi đối mặt với nguy cơ sinh tử, ưu điểm và tiềm năng của bản thân họ cũng sẽ được bộc lộ trong quá trình này, nhưng những thám tử như vậy rất thông minh, họ biết chạy trốn chứ. Làm thế nào để khiến cho thám tử sẵn sàng lao vào nguy hiểm đây?

Thứ nhất là khi họ muốn bảo vệ một cái gì đó hoặc một ai đó. Ví dụ, thám tử John suýt gặp phải bản thể Bướm Xám khi đang tìm kiếm người thợ giặt bị mất tích. Ví dụ, chàng trai trẻ Hans tuân theo truyền thống của giáo phái Màu Xám, bảo vệ Venice. Ví dụ, có một đoàn thám hiểm khai quật Thủ phủ của Cướp biển bị chìm ở Jamaica, tà thần "hủy diệt" Port Royal đã buộc Juan phải du hành xuyên thời gian và không gian hết lần này đến lần khác. Ví dụ, con tàu gặp nạn rồi mắc kẹt trên đảo Chết Chóc, Cindy cần phải trốn thoát cùng bà nội...

Vậy nên vấn đề nảy sinh, không thể lần nào cũng xảy ra tình huống lý tưởng là thám tử bắt đầu hành động mà không cần Johnson phải thúc giục. Tại núi Arabika, Johnson cảm nhận được sự miễn cưỡng của Juan. Juan bị bắt cóc lên núi, bị buộc phải vào hang để thăm dò, cuối cùng, anh gặp tà thần và phải đi tiếp. Trong vực thẳm tối tăm vô tận, dù biết bên dưới đang ẩn nấp quái vật đáng sợ, anh vẫn phải từng bước tiếp cận nguy hiểm. Một người bình thường có lẽ đã bị suy sụp tinh thần từ lâu.

Cho nên lúc này cần có lý do thứ hai, thù lao. Johnson không thể đưa cho Hans và Cindy cặp kính thứ hai hay cặp bịt tai thứ hai, thứ như vậy có nhiều cũng chẳng có tác dụng gì, nhưng chiếc la bàn thứ hai lại có ý nghĩa hoàn toàn khác với Juan!

Johnson cố tình tiết lộ thông tin về Atlantis cho Juan, đó là nơi mà con người không thể tới được, y không tin Juan có thể từ chối cám dỗ này. Nói xong rồi buông tay, ném tấm thẻ du hành thời gian đến Vườn treo Babylon ra.

Đây là nơi mà con người vẫn chưa phát hiện ra địa điểm chính xác. Juan không chỉ có thể tận mắt chứng kiến vẻ đẹp tráng lệ của cung điện này mà khi quay trở lại, anh còn có thể chỉ xuống đất mà nói rằng bên dưới có một phát hiện vĩ đại khiến cả giới khảo cổ phải chấn động. Khi di tích được khai quật, Juan còn có thể dựa vào những gì mình "tận mắt nhìn thấy" để xác định vị trí và chức năng của các cột trụ còn lại của di tích, đồng thời vẽ ra bản đồ trùng tu rất hợp lý và hoàn hảo. Khi đó, danh tiếng, danh dự và tiếng vỗ tay hoan hô sẽ đổ dồn đến. Đây không chỉ là thành tựu trong sự nghiệp mà còn có khả năng để lại tên tuổi trong lịch sử, sau này sẽ không còn phải lo lắng về tiền bạc nữa, chắc chắn sẽ có người đổ xô cung cấp kinh phí thành lập đội thám hiểm và đội khai quật khảo cổ cho Juan. Ai có thể từ chối cám dỗ to lớn như vậy?

[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ