22

36 2 1
                                    

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

Chương 22

Tình cờ gặp gỡ

Một luồng ánh sáng tím sẫm bay lên bầu trời.

Johnson đứng trên một sân thượng thoáng đãng, nhìn xuống thành phố Luân Đôn bị sương mù che phủ.

Phía sau y, những chùm đèn pha lê thắp nến phản chiếu sảnh khiêu vũ sang trọng hoa lệ.

Đàn ông trong bộ tuxedo và phụ nữ trong bộ váy dạ hội lộng lẫy xoay người một cách duyên dáng theo điệu valse do một dàn nhạc giao hưởng nhỏ biểu diễn. Những chiếc váy dài được tô điểm bằng ren và diềm xếp nếp trượt nhẹ trên sàn nhà màu nâu sáng bóng loáng.

Tất cả nến trên đèn treo tường đều được thắp sáng, độ sáng ở nơi này thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn ban ngày. Ban ngày không thấy được sợi bạc và hoa văn ngọc trai thêu trên váy, không thấy được chất liệu của chiếc váy được làm từ hàng trăm sợi len mịn trộn với bột lưu ly*. Dưới ánh sáng vàng tuyệt đẹp này, ngay cả nếp nhăn nơi khóe mắt mỗi người cũng trông hấp dẫn hơn trước.

* Lapis lazuli, còn gọi tắt là lapis, hay ngọc lưu ly, là một đá biến chất màu lam đậm, được dùng như đá bán quý có giá trị cao từ thời cổ đại nhờ vào màu sắc rực rỡ của nó.

Nụ cười và ánh sáng trong mắt các cô gái chàng trai trẻ tuổi càng tỏa ra mạnh mẽ hơn, mọi người đều tỏa sáng như thể bước ra từ một bức tranh sơn dầu.

Vũ hội không chỉ đơn thuần là để khiêu vũ, bản thân nó còn là một giấc mơ, khiến lòng người say đắm.

Lúc này, ánh sáng ấm áp tràn ra từ cõi mộng mơ chiếu sáng trên khuôn mặt Johnson, xua tan cảm giác ớn lạnh không thể giải thích được trên cơ thể y, và đôi mắt xanh nhạt của y dường như đang lấp lánh một chút ánh vàng.

Y đứng trong khoảng cách giữa ánh sáng và bóng tối, trước mặt là một thành phố tối tăm và lạnh lẽo. Y nhìn thấy sức mạnh tà ác thoáng qua ở đằng xa.

"Có sự sống bị cắn nuốt, con Bướm Xám kia đang săn mồi." Johnson tự nhủ.

Đây là một dinh thự quý tộc không biết tên, mà Johnson chỉ thích thú với sân thượng của nó. Y không muốn đến gần tồn tại huyền bí đang ẩn nấp trong thành phố này, lại muốn biết động thái của nó, nên chỉ có thể tìm một nơi có tầm nhìn rộng.

Johnson chợt nhớ ra rằng thám tử sống ở hướng đó, cách hiện trường vụ án mà y cảm nhận được không xa. Tuy nhiên, mối liên hệ giữa y với đống tiền vàng và đá quý kia không bị phá vỡ, vậy người bị giết không phải là thám tử.

Nét mặt Johnson trông có vẻ kỳ lạ trong giây lát, y nhớ đến sự "ô nhiễm" đã nhìn thấy trên người cô thợ giặt ngày hôm nay. Được rồi, Johnson tin rằng John sẽ không trở thành mục tiêu săn đuổi của Bướm Xám, bởi vì thám tử dường như không phải là một kẻ có phẩm hạnh đáng xấu hổ.

"Thưa ông." Đột nhiên một giọng nói cung kính vang lên từ bên cạnh.

Một người hầu bước tới chỗ Johnson với khay rượu vang trên tay.

[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ