Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả
Dịch: Mặc Thủy
Chương 108
Khúc dạo đầu của ngày tận thế
Brazil, Lençóis Maranhenses.
Gió biển đến từ Đại Tây Dương mang theo mưa lớn, tạo thành những hồ nước xanh ngọc nối tiếp nhau trên nền cát trắng mịn.
Chúng thật ngoạn mục và xinh đẹp, đứng trên đỉnh cồn cát, có thể nhìn thấy sa mạc nhấp nhô hình lưỡi liềm được khảm những viên ngọc lục bảo lớn nhỏ. "Đáy hồ" được bao phủ bởi cát trắng tuyệt đẹp. Hồ trong vắt như thủy tinh, nhìn thoáng qua có thể nhìn thấy đáy. Sau khi được cung cấp dinh dưỡng dồi dào trong mùa mưa, cây xanh mọc rải rác ở vài nơi nhưng chủ yếu tập trung ở rìa sa mạc. Nếu bước lên những cồn cát để đi vào sâu trong sa mạc, sẽ chỉ thấy bãi cát trắng mịn không có cỏ mọc trên đó, và những "hồ nước" đẹp say lòng người.
Trong mắt con người, đây là thiên đường trong mơ, là nơi của những điều kỳ diệu. Người dân sống gần đó tạ ơn thần linh đã ban cho lượng mưa đủ nhiều, thờ cúng thần linh với lòng thành kính được truyền lại từ tổ tiên. Hơn nữa, sa mạc kéo dài miên man này đã ngăn cản bọn thực dân đổ bộ, khiến nơi này miễn cưỡng giữ được vẻ yên bình.
Bây giờ trời đã khuya, con người vốn nên đi ngủ sớm, rồi dậy đi làm vào ngày hôm sau, nhưng không khí hôm nay thật bất thường.
"...Sao lại có trăng màu đỏ?"
"Trong mùa mưa năm nay, bất ngờ có lốc xoáy nổi lên, nhà cửa bị thổi bay, chắc thần linh đang nổi giận!"
Trăng lưỡi liềm đỏ trông hệt như một con thuyền báo tử tượng trưng cho điềm rủi. Ánh trăng chiếu xuống sa mạc trắng xóa khiến lòng người kinh hãi. Trẻ con thì vẫn đang gào khóc, cây trồng gần nhà phát ra những tiếng xào xạc dưới cơn gió biển dữ dội, những âm thanh trước kia nghe có vẻ bình thường này dường như không còn bình thường dưới ánh trăng máu, con người càng hoảng loạn thì họ càng cảm thấy sợ hãi, nỗi sợ hãi càng làm tăng thêm những cảm xúc tiêu cực này.
"Chờ một chút, trời sẽ sáng nhanh thôi."
Mọi người an ủi nhau, nơm nớp lo sợ nhìn vầng trăng máu ngoài cửa sổ, không dám ra khỏi nhà.
Nơi cuối sa mạc trắng, sóng biển dâng trào.
Một bóng người bước ra khỏi sóng biển, trên quần áo không có vết nước. Một chiếc áo sơ mi cổ cứng màu xám nhạt, một chiếc áo khoác sọc nhỏ màu tối, một chiếc nơ đơn giản được buộc bằng một dải ruy băng màu đen. Khuy măng sét bằng sapphire tôn lên đôi mắt xanh lam nhạt, không thể nhìn rõ khuôn mặt trong bóng tối, ánh trăng chỉ chiếu lên những đường nét của góc nghiêng. Như ai đó bước ra từ tạp chí thời trang Paris, như một nhân vật bị mắc kẹt trên màn hình đen trắng, đẹp trai và lịch lãm, nhưng lại có khí chất dị thường pha trộn giữa bóng tối và ánh sáng.
Phía sau y, nước biển chợt dâng cao, một con cá voi khổng lồ nổi lên. Thân hình to lớn như một ngọn núi, với đủ loại vàng bạc châu báu lấp lánh dán trên người. Chiếc vây dài quất mạnh lên bờ biển, gây ra những chấn động dữ dội.
BẠN ĐANG ĐỌC
[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮ
Ficción GeneralTác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả Dịch: Mặc Thủy Tình trạng bản gốc: 164 chương (gồm ngoại truyện) Nằm trong Series: Những thế giới bất ổn đó Tình trạng bản dịch: Đã hoàn thành Bìa: Bìa gốc trên Tấn Giang Tags: Suy luận, huyền bí, phiêu lưu mạo hi...