01

2.3K 135 2
                                    

Bầu trời sầm sì, dù mới chỉ 6h tối thôi nhưng đã đen như mực. Trên đường cao tốc, hình ảnh hai chiếc xe oto rượt nhau nhanh như đòi mạng. Mà chiếc xe bị đuổi lại đc điều khiển bởi một người phụ nữ, ngồi bên cạnh là cậu con trai 16 tuổi.

" Mẹ ơi phải làm sao giờ? Ba không nghe máy. " Minseok nôn nóng bảo, cậu đã cầm máy và gọi đi gọi lại chục lần cho ba nhưng không được. Tình cảnh đang gấp lắm rồi, bọn người đằng sau thì vẫn đuổi theo.

"Không sao minseokie à, có mẹ rồi, con đừng lo. Ba cũng sẽ không sao đâu. Giờ quan trọng nhất phải chạy khỏi đám người kia thật xa" Phu nhân ryu chấn an lấy cậu con trai yêu dấu. Dù vậy tâm trạng hai người lại căng thẳng trái với vẻ bình thản tỏ ra ngoài.

Ba của cậu một đời làm ăn liêm khiết, chính trực, luôn tin tưởng bạn bè hết mình. Mới mấy năm trước, ba cậu biết nắm bắt thời cơ , làm vực dậy công ty ngày càng phát triển, ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ. Tuy nhiên, nó cũng tiềm tàn những mối nguy như sự ghen ghét đố kỵ của đối thủ nơi thương trường- một điều không thể tránh khỏi.

Mới năm vừa rồi, ba cậu cùng hơn 10 giám đốc lớn nhỏ khác đã cùng bắt tay lập hợp đồng để làm hạng mục lớn . Trong đó có Kang Hyun-woo, một người anh em và đối tác của ba. Ông ta là bạn thuở niên thiếu của ba và mẹ, sau khi tốt nghiệp đại học thì đường ai nấy đi, ông ta theo gia đình sang nước ngoài du học và định cư bên đấy, nhưng dạo gần đây ông ta về nước và nói với ba cậu rằng muốn đầu tư cùng ba cậu vài hạng mục trong nước để phát triển nước nhà .

Ba cậu ban đầu có nghi ngờ nhưng cùng nhau một thời gian, lại còn là bạn thuở xưa nên ba quyết định tin tưởng. Hai người cũng làm cùng nhau gần nửa năm, vài tháng trước, họ khởi động một dự án lớn nhằm nâng cao uy tín công ty và phát triển sang lĩnh vực chứng khoán. Công ty ba cậu cũng đủ điều kiện để có thể lên sàn chứng khoán, mọi chuyện đã suôn sẻ đâu vào đấy rồi. Thì ba cậu phát hiện Kang Hyun- woo, ông ta đã chơi bẩn, thâu tóm mọi đối tác bằng tiền bạc, dùng lời lẽ ngon ngọt, dùng kế bần hèn để biến công sức ba cậu thành con số 0. Vì thấy dự án ấy được các ông lớn rất coi trọng khi ra mắt, ông ta tham lam muốn chiếm đoạt, thậm chí còn muốn triệt đường sống của gia đình cậu.

Ba của cậu, Ryu Sung-jin đã bị rơi vào kế của ông ta, còn bị vu oan, đổ hết tội lỗi lên đầu. Kang Hyun- woo ông ta còn tạo bằng chứng giả cho rằng ba cậu bán thông tin ra bên ngoài. Các sự việc liên tiếp xảy ra, ép ba cậu vào thế bí. Tuy đã nhiều lần kiện cáo, và ra toà giải quyết nhưng sự việc vẫn chưa đâu vào.

Ngày mai là ngày quyết định cuối cùng để khép màn sự việc. Con cáo già đó muốn bắt gia đình cậu lại để bịt miệng hoặc tàn nhẫn hơn là giết người diệt khẩu. Có vẻ ông ta đã gấp gáp không chịu được khi các nhà đầu tư bắt đầu đánh hơi được điều không đúng. Và giờ đây, cậu và mẹ đang chạy trốn khỏi bọn thuộc hạ của ông ta.

" Minseokie à" Mẹ cậu đột ngột lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu. Dường như cảm nhận được sự khác thường của mẹ, minseok lo lắng hỏi mẹ

" Mẹ ơi sao vậy? Có gì không ổn sao ạ?" Chỉ thấy mặt mẹ cậu xanh xao, cứ liên tục nhìn vào gương chiếu hậu của xe, tay thì nắm chặt vô lăng. Cậu cũng hướng ánh nhìn vào chiếc gương ấy, một vật loé sáng......Mẹ kiếp chúng vậy mà có súng ngắm ư, đây không phải là phạm pháp à. Chả lẽ ông ta là xã hội đen hay còn là gì tồi tệ hơn nữa.

" Mẹ à..." Cậu nắm lấy áo mẹ, điều cậu lo sợ đang tới. Cậu không sợ bản thân bị sao nhưng mẹ cậu đang lái xe , có thể rơi vào tầm ngắm của hòng súng lạnh lẽo ấy bất cứ lúc nào.

" Không được mẹ ơi...mẹ, chúng ta phải làm gì đó, mẹ ơi hay để con lái, mẹ mau lùi ra sau đi."

" Minseokie, nhắm mặt lại nhé. Chỉ một chút thôi, một chút nữa thôi sắp ra khỏi cao tốc rồi"

" Đoàng .....két...." Bánh xe trượt một đoạn dài, lốp xe bị bắn rồi, không đi nhanh được nữa. Phải làm sao đây, cậu nhìn thấy cũng phải đến 4 tên ở trên xe, không thể nào mà chạy toàn mạng được. Ryu minseok nhìn sang mẹ, người phụ nữ vẫn gắng gượng cười với cậu. Đáng ghét....mẹ không cần an ủi bằng nụ cười cứng đơ đó đâu. Trong tình huống này mà mẹ không lo lắng gì cho bản thân mình ư?

"Reng reng... alo mình ơi, em ơi, con ơi,h..hai người.....rẹt rẹt, sóng yếu...q..quá" Cuối cùng điện thoại cũng kết nối được, không cần đoán cũng biết ba Ryu đang hoảng đến mức nào. Cả vợ lẫn con đều đang trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc.

" Mình à, em yêu anh nhiều lắm, yêu con, yêu gia đình mình lắm anh ơi"Chỉ kịp nói câu máy lại tắt , mẹ cậu chỉ có thể trăn trối nói được câu nói ấy thôi. Bấy giờ bà mới để lộ nước mắt, nhìn mẹ khóc cậu cũng không nhịn nổi.

" Mẹ ơi" Nếu đã không thoát thì cậu với mẹ chết cùng nhau. Cậu không sợ gì cả

" Mẹ sẽ không để suy nghĩ của con thành hiện thật đâu" Như đoán được ý nghĩa của cậu, bà mỉm cười rồi nói. Dứt lời bà đạp ga, quay xe ngoắc lại, tiếng súng liên hồi xả đến. Chưa kịp phản ứng chỉ thấy chiếc oto lao thẳng đến chiếc xe bọn chúng, mẹ nhanh như cắt ôm cậu nhảy khỏi xe. Hai người lăn mấy hồi trên đường, chân tay xây xát hết. Chỉ thấy hai xe tông nhau một tiếng rất to. Cậu bàng hoàng đỡ lấy người bên cạnh

" Mẹ không sao, chỉ một chút thôi" Làm cậu thót tim, vậy bọn người kia chúng bị kẹt lại rồi đúng không. Thật may quá.

" Mẹ ơi mình sống rồi"

Đoàng,  Đoàng

Hai viên súng từ đâu xuyên tới bả vai cậu, và xuyên thẳng tới trái tim của mẹ. Mới vừa đây thôi mẹ vẫn nói không sao mà, vì cớ gì lại ngã gục xuống vòng tay của cậu thế này, sao máu chảy nhiều thế. Ơ là nước mắt hay máu mà cay mắt quá. Vết thương nơi bả vai như chư từng tồn tại, khoảnh khắc mẹ gục xuống, trời đoàng đoàng sớm chớp, mưa bắt đầu nặng hạt

Không mẹ ơi, mẹ đùa con phải không, chúng ta vừa thoát chết trong gang tấc mà. Ta còn phải về với ba để xử lý công việc chứ. Xong xuôi mẹ hứa là cùng nhau đi chơi để thư thản đầu óc . Không mà mẹ ơi, sao mẹ nỡ bỏ con đi....

" Mẹ ơi, hức hức...ức ..không mà , ức....làm ơn ai cứu với, LÀM ƠN có ai không..." Mưa đã ào xuống, dập tắt đi hai chiếc xe đang cháy, rửa trôi đi dòng máu nóng hổi đang chảy ra từ cơ thể mẹ cậu. Minseok ôm lấy cơ thể đang dần lạnh đi của mẹ, vậy từ giờ chẳng còn ai dịu dàng ôm lấy cậu mỗi lúc ngủ rồi, không còn ai nhắc nhở trách yêu cậu mỗi lúc cậu nghịch ngợm, chẳng còn ai nữa rồi.....

Tối hôm đấy, trời mưa to như trút lũ......

[Allkeria] Bình Yên Cho EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ