Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả
Dịch: Mặc Thủy
Chương 117
Thị trấn bị lãng quên
Đây là một thị trấn nhỏ vô danh.
Không phải là nó thực sự không có tên, chỉ là mọi người đã quên mất rồi.
Có tà thần đã giáng lâm xuống nơi đây.
May mắn thay, tà thần này không phải là con của Typhon, cũng không phải đồng minh của Typhon, mà là một thần mới. Nó không làm gì cả, chỉ vì bị trăng máu đánh thức nên ra ngoài nhìn vài cái, thấy mọi chuyện đều ổn liền quay về ngủ.
Nhưng thảm họa mà nó mang đến thật tàn khốc, một nửa thị trấn đã biến thành đống đổ nát, chỉ có một phần mười số người sống sót. Tinh thần của họ đang trong trạng thái mơ hồ, vẻ mặt của họ bàng hoàng, họ đang lẩm bẩm tên của Chúa. Người ngồi trên đống đổ nát, người khác lang thang trên đường phố. Họ không thể nhớ tên của chính mình, không thể nhớ người thân và bạn bè của mình, đầu óc trống rỗng, chỉ mơ hồ nhớ được vài đoạn ngắn, và chỉ có thể tìm kiếm người và khung cảnh quen thuộc như những bóng ma.
Thế nhưng, thị trấn đã thay đổi đến mức không còn ra hình dạng gì nữa.
Johnson đi trên đường phố của thị trấn bị lãng quên, quần áo và vẻ ngoài bắt mắt của y không thu hút được sự chú ý của bất kỳ ai. Không phải người thường làm ngơ hóa thân của tà thần. Mọi người ở đây đều có thể nhìn thấy Johnson, nhưng bộ não của họ không thể suy nghĩ mạch lạc được, chỉ có thể đờ đẫn "quét" qua khung cảnh trước mặt, sau đó đờ đẫn di chuyển đến nơi khác, tiếp tục vừa lẩm bẩm vừa lang thang.
Johnson đi thẳng về phía một khách sạn.
Đó là một tòa nhà khá hoàn chỉnh, một người đàn ông đang ngồi trên bậc thềm phía trước khách sạn, trên đầu gối anh là một chiếc ba lô du lịch lớn, anh đang lật giở một quyển bút ký bụi bặm.
Có lẽ vì Johnson dừng lại trước mặt nên người đàn ông mới từ từ ngẩng đầu lên.
"Xin chào?"
"..."
Johnson nhìn Juan với khuôn mặt đầy bụi và máu, không khỏi thắc mắc chuyện gì đã xảy ra với con người? Y chỉ thay một bộ quần áo khác, khó nhận ra đến vậy sao? Hans phải tháo kính ra, Cindy thì suy nghĩ mất cả phút, Juan thì quên hẳn luôn?
Johnson giẫm mạnh bước chân, âm thanh của giày da bóng truyền thẳng vào tai Juan.
"Khuôn mặt của anh... trông rất quen, và đôi giày này, tôi dường như đã gặp ở đâu đó trước đây." Juan nói với vẻ mặt mơ màng.
Đúng vậy, hóa thân của tà thần trước mặt anh đã thay đổi hết mọi bộ phận, trừ giày và mặt.
"...Sự việc là như thế này, tôi ngồi ở cửa khách sạn suy nghĩ rất lâu, nhưng tôi không nhận ra nơi này là ở đâu." Juan ôm đầu đau khổ nói: "Tôi mở nhật ký ra, phát hiện ra kế hoạch của mình là ngồi xe lửa đến Ý, sau đó trên đường gặp phải trăng máu, người trên xe phát điên, tôi cảm thấy nơi có đám đông người tụ tập quá nguy hiểm nên xuống xe đi bộ về phía trước."
BẠN ĐANG ĐỌC
[2024-ĐANG DỊCH] ĐÁ DỮ
General FictionTác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả Dịch: Mặc Thủy Tình trạng bản gốc: 164 chương (gồm ngoại truyện) Nằm trong Series: Những thế giới bất ổn đó Tình trạng bản dịch: Đang tiến hành Bìa: Bìa gốc trên Tấn Giang Tags: Cường cường, suy luận, huyền bí, ph...