...
- Lại làm sao nữa rồi? - Ông Nhiên đang xào ếch trong bếp tay cũng run run.
- Để cháu ra xem. - Cậu nhón một cái đùi ếch bỏ vào miệng, chạy vèo ra phòng ngoài, đúng lúc nghe được một câu khiến trời đất rung chuyển.
...
- Mẹ, đây là Huyền Chi, bạn gái con.
------------------------------------------------------------------
1.
- Khải ...
Rầmmm...
Cánh cửa mạnh mẽ sừng sững chắn trước mặt anh, thành công đem tinh thần anh đập nát.
- Nể tình bấy lâu nay anh chu cấp tiền tiêu cho em nên em sẽ không ra tay với anh. Anh tốt nhất đừng đến gần em nếu còn cảm thấy cuộc đời này tốt đẹp. - Giọng nói cao vút từ trong phòng vọng ra, rất rõ ràng cơn giận dữ của người nào đó đang tuôn trào như núi lửa.
- Anh biết em đang tức giận, nhưng ít nhất cũng phải nghe anh giải thích đã chứ?
- Không nghe.
- Anh nói dối em là anh sai rồi, nhưng anh có nỗi khổ riêng mà.
- Đi đi.
- Khải...
Cạchhhh...
Cửa bất ngờ mở ra, cậu cầm trong tay cái gối lợn tai xanh đập anh túi bụi.
- Em đã cho anh cơ hội, là anh cứ muốn xông vào chỗ chết. Anh đi chết đi... đi chết đi... cho anh chết này... dám lừa dối em... đồ đáng ghét...
- ... - Anh cũng không né tránh, chỉ đứng im như tường thành đón nhận sự tấn công như bão tố của cậu, lặng lẽ thở dài. Chắc lúc đó não anh bị úng nước nên mới dám nói dối cậu. Đúng vậy, chắc chắn là anh điên rồi.
- Không tránh? Anh coi thường em có đúng không? Hừ!!? - Đánh mãi đánh mãi vẫn chẳng thấy anh có động tĩnh gì, cơn tức của cậu lại càng được thể bùng nổ. Tốt, anh đã không để cậu vào mắt, cậu việc gì phải quan tâm đến anh cho mệt người?
Cậu dùng hết sức đẩy anh một cái, lại nhấc chân đạp thêm một phát, thấy anh nhíu mày đau đớn mới hơi hơi hài lòng trở về phòng.
Nhìn cậu đùng đùng bước đi, mặc dù biết hiện tại không thể cười, nhưng khóe môi anh vẫn không kiềm chế được nhếch lên. Đáng yêu quá, giống như đứa trẻ đang nổi giận vận.
Nhưng rất nhanh, anh đã biết mình sai thật rồi. Không ai có thể coi thường cơn giận của Tiểu yêu tinh Chu Khải. Bởi vi, cậu sẽ nháo đến long trời lở đất, hành hạ người ta đến sống dở chết dở mới miễn cưỡng cho qua.
Lọc cọc kéo va li yêu quý ra khỏi phòng, cậu không thèm nói lời nào đi thẳng tới cửa.
- Em đi đâu? - Anh giằng lấy va li, gấp gáp hỏi.
- Liên quan gì đến anh? - Cậu trừng mắt. - Tránh ra, đừng động đến đồ của em.
- Đừng nháo nữa, có gì chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện được không?
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiểu Thụ Đừng Loạn
HumorThể loại: Sinh tử, hài hước, HE...công sủng thụ Tóm tắt: Chuyện gì sẽ xảy ra khi mời một bác sĩ tâm lý nữa vời đi chữa gay cho một tổng tài còn đang thẳng?Trong khi chính vị bác sĩ tâm lý ấy còn là một tiểu thụ yêu chuyên gây họa chúng sinh...