Ở Nhật bản, mỗi khi rảnh rỗi chẳng có việc gì làm, người ta thường tổ chức một trò chơi thú vị, đó là kể chuyện ma.
Một trăm câu chuyện ma, thiên kỳ bách quái, vô số ý tưởng về những con yêu quái đủ mọi hình dạng đặc tính, từ người đàn bà tuyết diễm lệ cho tới những con ma dài cổ thích đi ăn chất thải trong phòng vệ sinh.
Bách quỷ dạ hành là tập hợp những con yêu quái từ hàng tấn những trang truyện như thế này, lưu truyền theo dòng thời gian, giống như những hình ảnh tâm linh ám ảnh vĩnh viễn không thể xóa nhòa. Chúng mang lại sự sợ hãi cho người dân Nhật bản cả ngàn năm qua, cũng đã ăn sâu vào tiềm thức của họ như những hung vật tà ác hay kỳ quái nhất, không thể mạo phạm.
Ấy vậy mà ngày hôm nay, đám quỷ lại lại bị người ta tiện tay tặng cho một trận mưa lớn màu trắng xóa, khiến chúng còn chưa kịp ra uy đã phải ấm ức mà ngót nghét đi một mảng lớn.
Trận mưa ánh sáng kia giống như sấm sét của trời cao trừng phạt những sinh linh xấu xa và dơ bẩn này, khiến chúng phải run rẩy sợ hãi, khiến chúng phải oằn mình khuất phục, không dám có chút ý niệm phản kháng nào trong đầu.
Thẳng đến khi màn mưa rơi tráng lệ mà đầy tính hủy diệt kia chấm dứt, chúng mới có thể hoàn hồn, cũng hoàn lại luôn sự can đảm đến từ bản tâm hung ác của mình. Đôi mắt của chúng đỏ ké trở lại, răng nanh đang đập vào nhao một lần nữa nhô ra từ bộ hàm đang mở lớn vì gào thét.
Phải, chúng gào thét, chúng muốn xé xác cái con người đã tạo ra một màn hủy diệt không thể phản kháng kia, ban cho chúng nỗi sợ hãi chưa từng có.
Vì thế ngoại trừ những con tiểu yêu yếu ớt, chỉ có thể bắt nạt người thường, đám quỷ cấp cao trong đó đều chưa cần Takeshi ra lệnh đã nhè tới Thần Tiễn mà rít gào phẫn nộ. Thẳng tới khi nhận được chỉ lệnh, chúng đều không do dự mà xông lên, phóng ra sát ý vô tận hung ác mà tàn bạo của mình.
...
Cặp lông mày như phi đao của Thần Tiễn trùng xuống, phần đuôi lại nhướng lên, đó là bởi vì hắn đang nhíu mày. Một cái nhíu mày thật trầm trọng, bởi vì hắn không thể tìm thấy một lối thoát nào cả.
Những con quỷ dù luôn bị hắn coi là sinh vật hạ cấp kia, thật ra con nào cũng đều rất mạnh mẽ, dư sức xé toạc cơ thể hắn làm nhiều mảnh, những khối cơ bắp mà hắn chăm chỉ rèn luyện được đứng trước hàng loạt móng vuốt và răng nanh trắng ởn mà sắc bén đến dọa người kia chỉ như một tảng thịt mềm dưới con dao thái của tên đồ tể mà thôi.
Không có cung tên, hắn cũng chẳng thể đánh ra một chiêu sát thương trên diện rộng nào nữa, đây chính là sự thật. Vậy nên hắn chỉ có thể trơ mắt ra nhìn cơn lốc màu đen kia ào ào quấn tới, dùng tâm tình trầm trọng nhất để nện mạnh vào những mảng tiềm năng còn sót lại của mình, muốn nó bùng nổ, đột phá hay bất cứ khả năng nào có thể xảy ra đi nữa, chỉ cần mang lại cho hắn sức mạnh là được.
Sức mạnh lớn mới có thể nói đạo lý.
Sức mạnh lớn mới có thể đàm phán, tự vệ.
Sức mạnh chính là đạo lý.
Kẻ không có sức mạnh thì không có quyền thỏa hiệp, chỉ có thể chịu đựng.
BẠN ĐANG ĐỌC
IMI - Thực nghiệm đảo
Science FictionNó chính là như vậy. Vì chiến mà sinh, vì chiến mà chết, máu tươi chảy hết, chinh chiến không ngừng. Cả đời anh hùng cả đời bi ca, nhiều năm về sau, có lẽ sẽ phát hiện mình đã bỏ qua rất nhiều...những người yêu thương nó, người mà nó thương yêu. Dùn...