Chapter 25 - Những con thiêu thân (2)

117 0 0
                                    

Thần Tiễn ngẩn người, nhưng ánh mắt xem thường nhìn về phía Anacharka vẫn như cũ, chẳng dao động chút nào. Sau cùng hắn cười nói:

“Định làm gì tiếp theo hả !? Chẳng phải đã quá rõ ràng rồi sao !? Ngươi còn có một phút để đưa thuốc giải đây hoặc là chết ! Ta sẽ đứng đây chờ ngươi.”

Anacharka giống như nghe được câu chuyện cười hài nhất, đến nỗi nuốt ngược cả một ngụm máu sắp ộc ra từ miệng vào:

“Não mày có bệnh hả Thần Tiễn !? Hay luyện công nhiều quá nên khí độc sộc vào óc hết rồi !? Nhìn đôi tay buông thõng của mày kìa !? Muốn mổ bụng tự sát cũng còn vất vả nữa là. Còn đôi chân kia đã ngấm thuốc độc, giờ nhấc lên cũng còn khó khăn ấy nhỉ !? Mày muốn tao giao thuốc giải bằng cách nào đây !? Không thể tự tìm một cái gối rồi đập đầu vào để ngu bớt đi cho tới cùng cấp bậc như mày chứ !?”

“Không, trái lại, ta hi vọng ngươi thông minh hơn một chút, đủ để biết rằng cái mạng giẻ rách của mình rất bèo bọt, bèo bọt đến mức so có thể dễ dàng mất đi chỉ với một cái liếc mắt của người khác !” Thần Tiễn cắt lời, hắn đúng là không còn nhiều thời gian nữa. Nếu vẫn muốn ở đây nói nhảm, chi bằng tìm miếng đậu hũ đập đầu vào đó chết quách đi cho rồi.

Anacharka muốn mở miệng chế giễu lần nữa, nhưng lời vừa ra khỏi miệng đã biến thành:

“Ặc, thứ ánh sáng này, không ngờ còn có thể làm như vậy !”

Thần Tiễn cười lạnh, phía trước người hắn lơ lửng một mũi tên bằng ánh sáng trắng rực rỡ, chiếu sáng cả một góc khu rừng, cũng soi rõ luôn vẻ mặt âm tình bất định của cả hai thiếu niên.

Anacharka lập tức tái mặt, tất cả thanh âm đều im bặt, vì hắn cảm thấy một luồng khí tức nguy hiểm đang khóa chặt mình lại, nguồn phát ra sát khí như ngưng đọng thành thực chất này chính là mũi tên ánh sáng chói mắt kia. Uy lực của thứ ánh sáng này nghe đồn thôi cũng biết là không để chịu, cái vùng bình địa do cơn mưa ánh sáng tạo ra bây giờ vẫn còn nổi tiếng lắm, lâu lâu vẫn có khách du lịch ghé qua đấy.

Cũng giống như Tường có thể thực thể hóa ánh sáng thành cậy gậy, trường hợp của Thần Tiễn thì ánh sáng thực thể hóa chính là mũi tên này. Suy cho cùng, ánh sáng của hai người là cùng một loại bản chất, cách ứng dụng cũng không cách xa nhiều lắm.

“Nói nhiều quá, mất 30 giây rồi. Còn 30 giây nữa, thông minh lên một chút mà chọn lựa mau đi !”

Ánh sáng này rất mạnh, cũng có rất nhiều ứng dụng, đã cứu mạng hắn vô số lần, chỉ có một khuyết điểm duy nhất, đó là quá chói mắt.

Nhất là giữa đêm đen như thế này.

....

Cách đó không xa, trên chiếc xe ngựa gọi lên từ bùa triệu hồi thức thần của Takeshi.

“Ánh sáng hủy diệt, là Thần tiễn, hắn ở đằng trước rồi, nhanh lên nào, kẻo có đứa ăn hôi mất !” kỵ sĩ đang ngồi nhắm mắt thưởng thức body của nữ ninja thấy góc rừng phía trước chợt phát sáng, gân cổ lên nói.

“Lắm lời” Takeshi quát một tiếng rồi vung tay bắn 4 lá bùa vào mấy con ngựa không đầu, làm mấy sinh vật này cơ thể rung lên kịch liệt rồi không ngờ mỗi con mọc ra thêm 1 đôi cánh đen xì, vận tốc chiếc xe ngựa chợt tăng lên gấp 3, chỉ là nhìn Takeshi lúc này sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên là hao phí không ít tinh lực. 

IMI - Thực nghiệm đảoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ