Nhìn thân ảnh Chiyeol rời đi rất nhanh, Woo Bin nhíu mày, sau đó nhìn về phía Ji Yong, dịu dàng nói, "Yongie mệt không? Chúng ta vào thôi!"
Ji Yong bĩu môi, cậu không có phiền phức vậy đâu! Lại nhìn hướng Woo Bin rời khỏi, người kia giống như quen biết cậu !
- Bin... - Eunchan lúc xuống lầu đúng lúc thấy Woo Bin , trong mắt vui vẻ, vội vàng dịu dàng chào hỏi nhưng khi thấy Ji Yong đi theo phía sau anh, sắc mặt cứng đờ, chàng trai kia là ai? Bin sao có thể dẫn người khác trở về ?
Nhìn ánh mắt Eunchan mang theo địch ý, Ji Yong nhịn không được lui về sau hai bước, cậu chán ghét người phụ nữ kia !
Woo Bin vội vàng an ủi, "Yongie đừng sợ, cô ta là chị của em !"
Chị? Ji Yong liếc mắt nhìn Eunchan một cái, cau mũi. Cho dù là chị cậu vẫn chán ghét! Eunchan lại vì lời Woo Bin nói mà ngơ ngác tại chỗ, cậu ta là... Park Yongie, em trai nuôi của mình? Làm sao có thể ?!
- Bin, anh không lầm chứ? Cậu ta rõ ràng không phải Yongie!
Bởi trong khoảng thời gian này Eunchan vẫn rất hiền lành, Woo Bin đối với cô cũng coi như khách khí, nhìn Ji Yong, nói, "Tuy không biết vì sao lại như vậy nhưng tôi xác định cậu ấy là Ji Yong . Hiện tại Yongie bị tai nạn xe nên cái gì cũng không nhớ rõ, chờ cậu ấy nhớ ra liền biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì !"
Eunchan oán hận nắm tay lại, dịu giọng nói, "Anh yên tâm, em sẽ chăm sóc Yongie thật tốt !"
Woo Bin gật đầu, nhìn về phía Ji Yong, dịu dàng nói, "Anh dẫn em đi nghỉ ngơi !"
Nhìn bóng dáng hai người rời đi, Eunchan thiếu chút nữa răng cắn phải môi. Cô cùng Bin thật vất vả mới có chút tiến triển, không nghĩ tới lúc này đứa con hoang kia lại đột nhiên xuất hiện! Không được, cô cần phải cầu cứu bác gái!
Ji Yong ôm Tiểu Yong ngồi trên giường, thân mình không ngừng lui về sau, vẻ mặt đề phòng nhìn Woo Bin, "Anh muốn làm gì ?"
- Cùng em nghỉ ngơi! - Tuy rằng trước kia bọn họ đều chia phòng ngủ nhưng bây giờ không còn giống, anh yêu cậu !
Thật vất vả mất đi mới tìm lại được nhưng cậu lại quên anh. Tuy trên mặt anh không có biểu hiện gì nhưng trong lòng không dễ chịu. Cậu hiện tại cái gì cũng không nhớ rõ, anh hiển nhiên ở bên cậu nhiều hơn, để cho cậu quen anh, rời không được anh rồi tiến tới yêu thương anh! Như vậy cho dù cậu không nhớ ra cũng không có vấn đề gì, dù sao trước kia anh đối với cậu mà nói đều là lừa gạt, có lẽ nhớ không ra sẽ tốt hơn !
- Không cần, tôi muốn nghỉ ngơi một mình!
Woo Bin đưa tay muốn ôm cậu, "Ngoan, chúng ta cùng nhau nghỉ ngơi !"
Ji Yong lại co người né tay anh, trong mắt nước mắt lăn qua lăn lại, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống. Woo Bin bất đắc dĩ cào tóc, đứng lên nói, "Đi thôi, anh dẫn em đi về phòng của mình!" Phòng của cậu anh vẫn giữ lại như cũ.
Ji Yong uỷ khuất theo ở phía sau anh, thấy phòng nơi nơi đều là Tiểu Yong thì hai mắt sáng ngời, cao hứng nói, "Thật nhiều rồng con a!" Sau đó lại nhìn Tiểu Yong trong lòng, bĩu môi nói, "Vẫn là Tiểu Yong đáng yêu nhất!" [Vì sao chỉ có con gấu đó là đáng yêu nhất vậy a? =)))]
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic][Longfic][GTOP]: TỔNG TÀI LÀ ANH, TIỂU BẠCH THỎ À!!!
Fiksi PenggemarTên cũ: ĐA NHÂN CÁCH Thể loại: fanfic, yaoi, hường, ngược, có h, HE, có bạo lực luôn Ma vương công x lão đại thụ Couple: Choi Seung Huyn x Kwon JiYong Nhân vật: SeungHyun, JiYong, YoungBae, Daesung, SeungRi, Mino, Seungyoon, Soonhoc, Youngmin, Minyo...