Chap 47: Lại gây sự?

480 43 0
                                    

Danbi đột nhiên có chút hối hận, sớm biết như thế nên đồng ý đề nghị của Chiyeol, đi tập đoàn Kim thì tốt rồi!

Lúc 3h30, cửa phòng làm việc tổng tài rốt cục mở ra, SeungHyun đã thay đổi một bộ quần áo khác. Trên mặt lạnh như băng, một chút cũng nhìn không ra dấu vết hoan ái nếu không chú ý tới trên cổ anh có hai, ba dấu hồng hồng.

Danbi nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng cũng ra rồi, nhớ tới SeungRi đưa cậu gì đó, vội vàng cầm lấy đưa SeungHyun, 

Tổng tài, phó tổng nói đây là thứ anh muốn gấp, mặt khác hội nghị mọi người đã đến đông đủ, đang chờ tổng tài!

SeungHyun nghe ra trong khẩu khí Danbi có một chút bất mãn, lạnh lùng nhìn cậu một cái, cái gì cũng chưa nói, bắt đầu lật xem.

Danbi bởi vì một cái liếc mắt kia của anh, đáy lòng phát lạnh, không dám nhìn anh nữa. Lại cảm giác được hơi thở quanh người càng ngày càng âm lãnh, cậu thật khó khăn mới không để mình xoay người chạy trốn.

SeungHyun nhìn thứ trong tay, Minji ? Tốt lắm! Ngoại trừ về Minji, còn có tài liệu của Kim Chiyeol. Không thể phủ nhận, Seungyoon làm việc thật là làm người ta không thể phản đối.

Kim Chiyeol ? SeungHyun hừ lạnh một tiếng, đi nhanh đến phòng họp. Chờ SeungHyun đi xa Danbi mới hít thở từng ngụm từng ngụm, cậu cư nhiên đã quên hô hấp, khó trách ngực đến mức phát đau. 

Lấy lại tinh thần vội vàng đi theo nhưng SeungHyun cước bộ dừng lại, xoay người nhìn về phía cậu, âm thanh lạnh lùng, "Cậu không cần đi, về vị trí của cậu, đừng cho bất luận kẻ nào tiến vào văn phòng, bao gồm cả cậu!"

Danbi nhịn không được nhíu mày, tuy rằng trong lòng bất mãn nhưng vẫn là thành thật trở lại vị trí của mình, giữ cửa !

----------------------

Trên giường lớn trong phòng nghỉ, JiYong bĩu môi, rầu rĩ oán giận, "Hừ, người xấu ! Ăn xong lau miệng bỏ chạy!"  Lăn hai vòng trên giường, ngồi dậy xoa thắt lưng có chút đau, lại vỗ vỗ chân có chút mềm, đứng dậy mở tủ quần áo SeungHyun ra.

Vì sao không có quần áo của mình ? - Cầm áo sơ mi của SeungHyun, sau đó nghĩ lần mặc như vậy SeungHyun rất tức giận, bĩu môi, bất đắc dĩ đi ra phòng nghỉ tìm quần áo của cậu.

Cũng may ngoại trừ áo sơ mi của cậu nằm ở ngoài, những cái khác đều ở trên đệm. Vội vàng nhặt mặc lên, kỳ thật này vốn ngay cả một tí bụi cũng không có, cho dù rơi trên mặt đất cũng rất sạch.

Lắc lắc tay áo áo sơ mi," Thật lớn nga !" Cậu bộ dáng vốn nhỏ nhắn xinh xắn, áo sơ mi SeungHyun trên người cậu, vừa rộng lại vừa lớn, cũng có thể làm thành váy.

Một vòng một vòng đem tay áo xoắn lên, lại đem vạt áo sơ mi cột lại, sau đó đánh giá mình một chút, "Đi ra ngoài như vậy, Hyunie hẳn là sẽ không tức giận đi ?"

"Két"

Danbi nghe tiếng mở cửa, phản xạ ngẩng đầu liền thấy cửa mở một chút, từ bên trong vươn ra một cái đầu nhỏ, nhìn trái nhìn phải tựa như đang tìm cái gì.

[Fanfic][Longfic][GTOP]: TỔNG TÀI LÀ ANH, TIỂU BẠCH THỎ À!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ