CHAP 39

128 3 0
                                    

Seohyun co người lại, rúc mình vào trong lòng của Yoona. Những chuyện vừa rồi xảy ra quá nhanh, cô định thần lại thì đã nằm yên vị trong vòng tay Yoona. Nước mắt cô đã rơi thấm ướt một mảng áo Yoona. Seohyun chưa hết hoảng sợ, cô vòng tay ôm chặt Yoona, cả người run rẩy. Cả cuộc đời cô chưa từng bị ai đối xử thô bạo như thế, huống hồ cậu ấy là Minho, là người bạn thân thiết suốt mười hai năm của cô. Suýt chút nữa, suýt chút nữa cậu ấy đã chính tay huỷ hoại cô, cô không dám tin vào mắt mình nữa, không dám tin người vừa rồi mạnh tay làm cô đau không chút tiếc thương chính là Minho, cô không tin ...

"Đừng sợ, tôi ở đây" – Yoona nhẹ nhàng hôn lên tóc Seohyun vỗ về, người con gái trong lòng mình hiện giờ yếu ớt mong manh quá đỗi, Yoona chỉ sợ ôm chặt cô một chút thôi thì cô sẽ như mảnh thuỷ tinh vỡ vụn trong tay anh. Nhưng anh cũng không dám buông thõng cô ra, cứ như chỉ cần một cơn gió nhẹ thoáng qua đã mang cô vụt xa khỏi tầm tay Yoona.

"Yoona ..." – Seohyun lại oà lên nức nở.

"Ngoan, nghe lời tôi không được khóc" – Yoona cuối đầu hôn lên những giọt nước mắt nóng hổi của cô, lòng Yoona đau như cắt.

Seohyun dần dần lấy lại bình tĩnh, cô nằm bất động trong lòng Yoona, nép đầu vào ngực Yoona để nhịp tim đều đặn của Yoona trấn an lòng mình. Sau một lúc Seohyun mới dịch đầu mình ra, mặt đối mặt với Yoona cô yếu ớt lên tiếng: "Em xin lỗi"

Yoona nhướng mày nhìn cô: "Ngốc, em có lỗi gì?"

"Tất cả là lỗi của em, vì em mà Minho và Yoong ..."

"Là lỗi của tôi. Đừng tự trách mình."

Cô chưa nói xong đã bị Yoona ngắt lời, rồi môi Yoona đã nhanh chóng phủ xuống môi cô, rất cuồng nhiệt, Yoona mạnh mẽ chiếm đoạt tất cả dưỡng khí của cô, Yoona khẽ cắn vành môi của cô, men theo làn da mịn màng hôn đến hõm cổ trắng nõn quen thuộc, Yoona tham lam chiếm đoạt xương quai xanh quyến rũ của của cô, mãi đến khi nhìn thấy những vết ửng đỏ do chính Yoona lưu lại Yoona mới mỉm cười thoả mãn buông cô ra.

Seohyun bị Yoona hôn đến thần trí đảo lộn, cô không còn chút sức lực chống cự chỉ để mặc Yoona làm loạn mà thôi. Cô thẫn thờ đến khi cảm nhận được nơi cổ tay mình dần dần nóng rát, nhìn xuống cô liền thấy Yoona đang dịu dàng xoa thuốc lên mấy vết xước trên tay cô. Có lẽ vừa rồi do gai của hoa hồng đâm trúng cũng nên, bây giờ mới có cảm giác thật là đau, Seohyun ngồi dậy nhìn, cố gắng cắn môi chịu đựng.

"Đau thì kêu lên, ai cho em tuỳ tiện cắn chỗ đó?" – Yoona nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm.

"Chẳng phải vừa rồi Yoong cắn ..." – Seohyun bối rối.

"Chỉ tôi được cắn" – Yoona áp mặt đến gần Seohyun nói thêm: "Nhớ rõ chưa?"

"Yoong ... quá đáng" – Seohyun cuối gầm mặt vì ngượng.

"Còn chỗ nào đau không? Để tôi xem." – Yoona ân cần ngồi bên cạnh Seohyun xem xét.

Seohyun cũng tự nhìn mình một lượt, không có chỗ nào thấy đau ... Ơ nhưng mà áo cô, vừa rồi ... vừa rồi bị Minho hung hăng xé toang một mảng tự khi nào không hay. Một vùng da thịt trắng tuyết lộ liễu trước mặt Yoona, rãnh ngực sâu thẳm ẩn hiện sau lớp áo bra màu kem khiến cho từng tế bào trong Yoona rạo rực. Mặc dù chỗ cần che chắn vẫn được che chắn nhưng trong tâm trí Yoona lại bị hình ảnh cái đêm mấy hôm trước quấy nhiễu đến khó chịu. Cô đúng là tiểu yêu tinh hết lần này đến lần khác muốn thử thách sự kềm chế của Yoona. Yoona không nghĩ mình là người háo sắc như vậy cho đến khi cô bước vào cuộc đời mình. Một người nghiêm túc, truyền thống như Yoona bỗng chốc trở nên không thể tự chủ cũng vì cô. Yoona thật không hiểu nổi mình nữa rồi.

YOU ARE MY SUNSHINE - YOONHYUNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ