"Cậu ... Ngồi phía sau" – Sooyoung vừa định mở cửa bước lên phía ghế lái phụ liền bị Yoona chặn lại. Yoona mở cửa, cẩn thận che tay phía trên thành cửa, Seohyun cúi đầu ngồi ngay ngắn vào chỗ ghế lái phụ, len lén nhìn vào gương chiếu hậu liền nhìn thấy vẻ mặt hậm hực của Sooyoung, Seohyun cố nhịn cười.
Ra khỏi sân bay, chiếc Lincoln của Yoona hoà vào những con đường cao tốc với tám làn xe chạy vun vút.
"Cô à, cô đến Mỹ chơi ạ?" – Seohyun hỏi.
"Không hẳn, em biết cuộc thi The Top Chef chứ?" – Sooyoung hớn hở.
Seohyun vui vẻ đáp: "Vâng biết ạ, cuộc thi uy tín nhất của hội đầu bếp Châu Âu, với hơn 180 đội và hơn 500 đầu bếp từ nhiều đất nước khác nhau tham gia, đây là cuộc thi nấu ăn của các đầu bếp chuyên nghiệp từ khắp các vùng miền nhằm góp phần tìm kiếm, phát hiện, giữ gìn, bảo tồn, phát huy nét tinh túy của ẩm thực thế giới. Hơn nữa giám khảo đều là những chuyên gia phê bình ẩm thực đình đám trong giới, thật sự rất đáng mong chờ ạ"
"Biết không ít nhỉ?" – Yoona mỉm cười khen ngợi.
Seohyun: "Tất nhiên"
"Lớp trưởng đúng là có tìm hiểu về ẩm thực nha?" – Sooyoung bảo.
"Chỉ là hôm vừa rồi xem qua giới thiệu trên tivi ạ" – Seohyun thành thật trả lời.
"Thế à? Nếu đêm mai rảnh rỗi lại mở tivi lên xem nhé" – Sooyoung nháy mắt.
"Ơ ... đúng rồi. Lẽ nào, cô thi ạ?" – Seohyun chợt nhớ ra liền hỏi.
"Đúng vậy" – Sooyoung cười với vẻ mặt đắc ý.
"Wow, thật ngưỡng mộ cô Choi quá ạ, chúc cô may mắn nhé" – Seohyun cười hìhì.
"Ba hoa" – Yoona lãnh đạm phán xét.
"Cậu nói tớ?" – Sooyoung trỏ tay vào mình tự vấn.
"Ở đây còn có người khác đang ba hoa hay sao?" – Yoona nhếch mép cười.
"Cậu ... cậu ...cậu" – Sooyoung đớ người ra không thể nói gì hơn.
"Tớ thì làm sao? Tưởng rằng trong vòng một năm tay nghề phất lên thì sẽ dễ dàng có chút thành tựu trong cuộc thi tầm cỡ như thế này sao? Cho dù bây giờ có danh hiệu đầu bếp năm sao gì gì đấy và danh tiếng của gia tộc nhà cậu thì đã sao? Tớ chỉ nhớ hơn một năm trước đây khi tớ bệnh nằm đần ra đấy thì có một tên khốn bảo là bạn bè thân thiết gì gì đấy của tớ thế mà suốt ngày chất đống đồ hộp trong tủ lạnh nhà tớ, khi ấy đến nấu mì còn không xuể ... bây giờ còn ra vẻ ta đây" – Yoona nói, giọng điệu pha chút giễu cợt mỉa mai.
"Hả? Một năm sao?" – Seohyun há hốc mồm kinh ngạc.
Sooyoung lúc này mặt đỏ gay, tưởng chừng có thể bốc khói lên vì tức mất.
Nghe Seohyun hỏi Sooyoung mới lườm lườm Yoona mà trả lời: "Đúng đấy, trước đây là tớ vô công rỗi nghề, muốn trốn tránh trách nhiệm thừa kế cho nên từ nhỏ mới không thèm đi theo mong muốn của gia đình mà làm đầu bếp, sau này không biết định hướng cho mình thế nên mới choai choai đi làm giáo viên, thế đấy. Bây giờ có chạy trời cũng không khỏi nắng, con người tớ vốn thuộc về giới ẩm thực mà, với tài năng thiên bẩm này thì không có gì là khó cả, một hai năm kinh nghiệm thì đã sao? Cậu đừng có khinh người nhé !"