Nghe Nguyệt Tương Dao nói như vậy Tiểu Yên mở to hai mắt phượng, bỗng cảm thấy chủ nhân thật đáng sợ. Tự nhiên có chút đồng tình với Mặc Thần Dực, với tính cách này của chủ nhân nếu hắn dám một chân dẫm hai thuyền thì nàng tuyệt đối sẽ không chút lưu tình! Mà nữ nhân một khi vô tình chỉ sợ trên thế gian này không có thứ gì đáng sợ bằng.
Nếu Nguyệt Tương Dao nghe được tiếng lòng của Tiểu Yên chắc chắn sẽ nở một nụ cười thật tươi nhanh chóng đem con gà rừng này vặt trụi lông cho xem, dám nói xấu nàng!
Hiện tại Nguyệt Tương Dao cần làm là thám thính tình hình kẻ địch. Còn kẻ địch là ai thì không cần đi điều tra, ngoài Hoa Lan Các vào thì còn ai nữa.
Độc mà tên lén lút đã thả xuống nước cũng khiến cho nàng bận tâm, hơn nữa Nguyệt Tương Dao cũng không dám khẳng định tên lén lút và Hoa Lan Các là một. Bởi theo như lời của Tiểu Yên nói thì lượng độc mà hắn thả xuống quá nhỏ, gần như vô hình, phải tích tụ thật lâu thì mới có thể gây nguy hại cho Nguyệt Phủ được. Nhưng Hoa Lan Các chỉ sợ không chờ được lâu như thế, bằng chứng là chúng đã nhịn không được phái sát thủ tới giết nàng, rõ ràng Hoa Lan Các đang cực kỳ nóng vội. Trước tình thế nóng nảy mà sử dụng một kế hoạch lâu dài như vậy không khỏi quá mâu thuẫn, hoặc là nói bọn chúng cố ý, muốn giương đông kích tây?
Là suy đoán nào thì cũng rất có khả năng, nhưng Nguyệt Tương Dao vẫn hơi nghiêng về phía suy đoán thứ nhất rằng bọn chúng là hai người, như vậy cũng có nghĩa khả năng rất cao là Nguyệt Phủ phải đối đầu cùng lúc hai kẻ thù. Dù là trước hay sau thì đều gây bất lợi đối với Nguyệt Phủ, mà chỉ cần là mối nguy hại đối với gia đình của nàng, Nguyệt Tương Dao chắc chắn không để bọn chúng muốn làm gì thì làm!
Yên lặng ngồi chờ ở thượng nguồn dòng suối, Nguyệt Tương Dao vẫn âm thầm tính toán ở trong lòng. Trước mắt phải biết rõ có bao nhiêu kẻ thù, nếu là một thì dễ nói chuyện, còn nếu là hai thì... Không ngại tru diệt tất cả!
Thời gian ba ngày đi qua, Nguyệt Tương Dao đoán có lẽ đoàn người của Nguyệt Hồng Thiên đã về gần tới nơi nên hắn ta không dám ra tay. Ngay lúc nàng định rời đi thì phía đối diện vang lên âm thanh sột soạt.
Đã tới!
Hai mắt Nguyệt Tương Dao chớp lóe, càng thu hẹp hơi thở của mình, cả người như hòa làm một với không gian mờ ảo xung quanh. Đôi mắt hoa đào quan sát từng nhất cử nhất động của phía đối diện.
Ở phía đối diện, âm thanh sột soạt ngày càng lớn, một thiếu niên gầy gò trên người y phục bình thường xô đẩy cành cây đi ra. Hắn ta mặc dù vội vàng nhưng từng động tác đều vô cùng cẩn thận, rõ ràng đã tập luyện qua hàng ngàn lần. Đi đến gần bờ suối, từ trong ngực lấy ra một cái lọ nhỏ, hắn ta cẩn thận quan sát bốn phía rồi nhỏ độc từ từ xuống nước. Độc từ trong chiếc bình chậm rãi rơi xuống rồi nhanh chóng cuống theo dòng nước xiết. Xong việc, người này nhanh chóng quay lưng rời đi nhưng hắn ta ngàn tính vạn tính cũng không ngờ, người nãy giờ quan sát mỗi một động tác của hắn chỉ cách hắn con suối trước mặt mà thôi.
Nguyệt Tương Dao giương môi, tuy ánh sáng yếu ớt không đủ nhìn gương mặt hắn ta nhưng nàng dám chắc chắn một trăm phần trăm hắn ta là "người" Nguyệt Phủ nhờ trên ngực trái của hắn có thêu một hình bán nguyệt. Nếu là nội gián ở Nguyệt Phủ thì không cần theo dõi, hắn ta bây giờ là cá trong chậu rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Xuyên Không, HE] Xuyên Qua Quyết Chí Làm Ma Nữ!
General FictionNghĩa phụ hỏi nàng: Con muốn làm gì? Nàng ngẩng mặt nói: Làm ma nữ giống như cha! - Được! Lão tử dọn đường cho con! Hắn hỏi nàng: Muốn làm gì? Nàng kiêu ngạo: Muốn làm ma nữ như cha, làm y sư như mẹ! - ... Hắn không nói nhưng thuộc hạ của hắn n...