Phần 87: Nữ nhân hạ lưu

865 49 8
                                    


"Ha ha, ta là người hay là quỷ, ngươi đoán đi." Cô gái tướng mạo Thu Tiểu Hi thừa nhận mình chính là Bạch Trục Nguyệt, nhìn gương mặt tràn ngập kinh ngạc của Thu Tiểu Quân, hai tay ôm ngực cười lạnh.

"Cô là quỷ." Thu Tiểu Quân tự hỏi, mấy giây sau xác định cô ta nhất định là quỷ, nhưng lại không hiểu vì sao lại có bộ dáng của em gái mình Thu Tiểu Hi, "Cô vì sao lại biến thành hình dạng của em gái tôi?"

"Hừ, còn không phải bởi vì ngươi." Bạch Trục Nguyệt tràn ngập hận ý, lạnh lùng nói, "Nếu không phải ngươi chiếm hữu mặt của ta, ta cũng sẽ không thay đổi thành cái dạng này ngày hôm nay."

Cô tưởng, nhất định ở đây có hiểu lầm gì, vội vàng giải thích: "Bạch Trục Nguyệt, tôi cũng không nghĩ đến có khuôn mặt của cô, nhưng tôi không có cách nào khác, ba của cô biến tôi thành con quỷ, khi tôi tỉnh lại trong bộ dáng của cô, lúc ấy tôi thật hoảng sợ, nếu có thể lựa chọn, tôi khẳng định sẽ muốn có khuôn mặt trước kia của tôi..."

"Thu Tiểu Quân, ngươi đừng giải thích." Bạch Trục Nguyệt nghe được vẻ mặt không kiên nhẫn, "Ngươi biết không, ngươi chính là cái ôn thần, hai năm trước ngày hôm đó, nếu ta không gặp ngươi liền sẽ không phát sinh tai nạn xe cộ mà chết đi, càng sẽ không làm cho ngươi cướp đi mặt của ta, câu dẫn học trưởng Thiếu Đình."

Cái gì? Cô ta như thế nào lại đem vụ tai nạn kia trách tội lên đầu mình? Hai năm trước rõ ràng cô ấy say rượu lái xe, rõ ràng là cô ấy sai mà?

Cô ta nói như vậy, Thu Tiểu Quân cảm thấy mình bị vô cùng oan uổng, "Bạch Trục Nguyệt, sự kiện hai năm trước, cô sao lại có thể đổ lên đầu của tôi?"

"Ta không trách ngươi, vậy thì trách ai?" Bạch Trục Nguyệt trừng lớn đôi mắt, oán hận lớn tiếng nói, "Ngày hôm đó ngươi mà không lên xe ta, ta sẽ không phải chết, càng không làm cho ngươi có được gương mặt của ta đi gạt học trưởng, làm học trưởng yêu ngươi."

Thu Tiểu Quân lợi dụng mặt cô ta đi mê hoặc Mạc Thiếu Đình, làm cô ta căm hận tới cực điểm.

"......" Cô ta vô cớ gây rối như vậy, Thu Tiểu Quân không biết nên nói những gì.

"Thu Tiểu Quân, ngươi lợi dụng mặt ta cướp đi người đàn ông thuộc về ta, tình yêu của ta, ta nhất định sẽ không tha thứ cho ngươi." Cô ta dương dương lông mày, nghiến răng nghiến lợi nói.
Thu Tiểu Quân hết đường nói, dùng sức xoa xoa cái trán, thực bất đắc dĩ nhìn cô ta, "Phát sinh loại sự tình này, không phải ý tôi mong muốn."

"Không phải ý ngươi mong muốn? Chẳng lẽ là ý ta mong muốn?" Cô biện giải, Bạch Trục Nguyệt cảm thấy thực sự buồn cười, "Thu Tiểu Quân, ngươi cướp đi đồ vật vốn thuộc về ta, một ngày nào đó ta sẽ lấy lại, ngươi ở đó chờ coi." Lạnh giọng nói xong, thân mình vừa chuyển nháy mắt cô ta đã biến mất.

Có bản lĩnh như vậy, xem ra cô ta thật sự là quỷ, không thể nghi ngờ nữa.

Thời khắc nhìn thấy cô ta, Thu Tiểu Quân còn tưởng rằng em gái sống lại, không nghĩ tới vui mừng chưa bao lâu, tâm lại mất mát cực độ. "Ách ~" ưu thương thở dài, cô bước đến ban công, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, tay giơ lên đầu, tràn ngập nghi hoặc nhìn lên bầu trời đêm thần bí...

|EDIT - HOÀN - NP| Một tiểu yêu tinh bốn con sói đói - Dã SắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ