Mạc Thiếu Đình, Âu Dương Kiện Vũ cùng với Jack lúc 12 giờ khuya tới Dương quốc, theo sự sắp xếp của thuộc hạ Mạc Thiếu Đình, ba người tất nhiên không đi đến nhà Hạ Tiểu Thỏ mà vào một khách sạn cao cấp năm sao.
"Ngô ~ ách ngô......" Âu Dương Kiện Vũ miệng còn bị mảnh vải bịt chặt, thật sự khó chịu, vào phòng rồi, hắn lập tức giãy giụa, trong miệng phát ra âm thanh kháng nghị "ngô ngô".
Mạc Thiếu Đình biết kéo miếng vải trong miệng hắn xuống, mình khẳng định sẽ bị mắng, nhưng cho dù vậy cũng không thể không kéo ra.
"Mạc Thiếu Đình, ngươi thật quá đáng." Âu Dương Kiện Vũ tức giận đến gân xanh trên trán nhảy thình thịch, mảnh vải trong miệng vừa kéo ra, lập tức lớn tiếng khiển trách, bộ dáng như sư tử bị chọc giận, "Lập tức mở trói cho ta, bằng không chúng ta không còn là bạn bè, càng không phải là anh em."
"Kiện Vũ, cậu bớt giận, tôi lập tức mở trói." Chuyện này, Mạc Thiếu Đình tự biết đuối lý, vừa nhận lỗi vừa mở trói cho hắn, "Kỳ thật tôi không muốn đối với cậu như vậy, không nghĩ lôi kéo cậu cùng tới Dương quốc." Nói đến đây, liền nhìn về phía Jack đứng một bên, "Là anh ta nhất định phải đem theo cậu theo."
Nghe vậy, Âu Dương Kiện Vũ cũng nhìn về phía Jack, khuôn mặt đen kịt tràn đầy nghi hoặc, "Anh ta? Cậu vì cái gì nghe theo anh ta?"
"Bởi vì anh ta biết Tiểu Quân đi đâu." Mạc Thiếu Đình nhíu nhíu mày, có chút bất đắc dĩ trả lời nói.
Tiểu Quân, Tiểu Quân?
Mỗi khi nghe từ trong miệng bọn họ cái tên đã sớm ấn ký sâu trong lòng, trái tim hắn lại âm thầm run rẩy, hồi tưởng thời điểm Mạc Thiếu Đình bắt cóc mình nói ra những lời này, đến nay vẫn không tin là sự thật, "Mạc Thiếu Đình, cậu khẳng định là sai rồi, Bạch Trục Nguyệt là Bạch Trục Nguyệt, cô ấy không có khả năng là Thu Tiểu Quân."
Âu Dương Kiện Vũ khẳng định như vậy, Mạc Thiếu Đình trong lòng buồn bực cực kỳ, lại nhìn Jack không nói câu nào, cau mày nhìn mặt hắn: "Kiện Vũ, cậu vì cái gì lại khẳng định Trục Nguyệt không có khả năng là Thu Tiểu Quân? Thúc thúc chẳng lẽ không thể kêu là Thu Tiểu Quân sao? Một người có hai tên thật bình thường."
"Không." Âu Dương Kiện Vũ tràn ngập thương cảm lắc đầu, "Vừa khéo không có khả năng như vậy."
Mạc Thiếu Đình nghĩ nghĩ, đạm cười nhún nhún vai, nói: "Trên đời này, vừa khéo cũng không hiếm thấy."
"Chuyện này ta biết, chính là, chuyện này đối với ta mà nói, quá không thể làm ta tiếp nhận." Âu Dương Kiện Vũ thống khổ nói, "Cậu còn nhớ rõ tôi từng nói với cậu, tôi có một vị thư ký làm cho tôi 5 năm, sau đó thổ lộ với tôi rồi bị tôi cự tuyệt?"
"Nhớ rõ." Mạc Thiếu Đình nghĩ nghĩ, gật gật đầu, "Tôi lúc ấy đã đoán ra, cậu kỳ thật cũng yêu cô ấy."
"Cậu có biết cô tên gọi là gì không?"
"Tôi như thế nào biết được." Mạc Thiếu Đình thầm cảm thấy buồn cười nói, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, có chút khẩn trương nhìn Âu Dương Kiện Vũ, "Uy, cậu sẽ không nói cho tôi biết, cô ấy kêu Thu Tiểu Quân?"
BẠN ĐANG ĐỌC
|EDIT - HOÀN - NP| Một tiểu yêu tinh bốn con sói đói - Dã Sắc
Любовные романыTác giả: DÃ SẮC Bản gốc: 127 chương (đã hoàn) Edited: Cutimap Nguồn: Mễ Trùng - wikidich === Biến cố lớn xảy ra khi cô bị tai nạn xe, vào lúc cô tỉnh lại thì phát hiện biến đổi lớn trên khuôn mặt của mình, cô đã hoàn toàn đã thay đổi, thành một nữ...