Phần 35: Cô lạnh nhạt

2K 76 2
                                    


Hôm nay mời Âu Dương Kiện Vũ về nhà dùng cơm trưa, ở cùng với hắn một chỗ lâu như vậy, hơn nữa còn chút nữa là hôn môi với hắn, làm tâm tình Thu Tiểu Quân tốt đến không còn gì để nói. Việc bị Jack xảo trá tính tiền cũng không làm Thu Tiểu Quân cảm thấy bực bội gì, bất quá chỉ khi tưởng tượng đến Mạc Hoa Khôi thì trong lòng cô mới không tránh được nặng nề.

Dọn dẹp bàn ăn cùng phòng bếp xong, chờ cho tới khi màn đêm buông xuống, cô mới mặc vào bộ hắc y, mang theo 1 đôi kính râm to rồi đi về quê ở làng chài, sau đó đứng yên lặng trong rừng phong, cô đơn đứng trước phần mộ của em gái.
"Em gái, hôm nay chị cùng người em yêu hôn môi, em có trách chị không?"

Cô đứng trước mộ phần của em gái một hồi mới nói được thành lời, thanh âm trầm trọng lại bi thương. Tưởng tượng lại lúc trong văn phòng Mạc Hoa Khôi hôn môi với hắn, cô cảm thấy thực áy náy "Bảo bối, xin hãy tin chị, sở dĩ ta làm như vậy cũng đều là vì em. Ta muốn làm cho hắn yêu ta, làm cho hắn có một ngày nếm trải mùi vị bị người hắn yêu vứt bỏ, làm hắn thống khổ, làm hắn thương tâm đến tự sát, để hắn đi lên thiên đường bồi tội với em".
...

Kỳ thật cô cũng không phải là một cô gái tàn nhẫn, nhưng vì báo thù cho em gái mà cô ép buộc chính mình làm một việc mà trước kia cô chưa bao giờ nghĩ tới, như việc đi mê hoặc một người mà mình không thích, hoặc là đi làm những chuyện khác người khác.

Trời sắp tối, Mạc Hoa Khôi cũng không rời văn phòng. Hắn ngồi ở ghế, nghĩ tới cảnh mình mãnh liệt cưỡng hôn Thu Tiểu Quân, rồi cũng nghĩ tới cảnh mình bị cô tát cho một cái. 

Trạng thái như vậy giống như một nửa là ngọn lửa, một nửa là băng sơn, làm nội tâm hắn có chút mâu thuẫn. "Haizz..." hắn thở dài rồi lấy trong tủ ra kính viễn vọng, đứng dậy đi đến bên cửa sổ để rình coi động thái của cô.

Thật làm người thất vọng, bức màn đối diện vẫn đóng kín, nhìn nửa ngày, hắn vẫn không thấy Thu Tiểu Quân kéo màn ra. Nhớ tới A Hổ nói Âu Dương Kiện Vũ có tới tìm, hắn mới buông kính viễn vọng xuống, rồi rời khỏi văn phòng.

Rời công ty, hắn đi tới khách sạn Hải Dật, đi vào căn phòng xa hoa của Âu Dương Kiện Vũ, ánh mắt liếc tới căn phòng sát bên một vài giây.

"Nghe trợ lý nói ban ngày ngươi tìm ta", hắn ngồi dựa thoải mái trên sô pha, tay bưng một ly rượu vang đỏ, lười biếng nói.

"Đúng vậy" Âu Dương Kiện Vũ ngồi đối diện với hắn, hai tay giao nhau, điềm đạm gật đầu "Lúc ấy ngươi đang bận việc trong văn phòng nên ta không muốn quấy rầy".

Nghĩ tới tình cảnh lúc đó, Mạc Hoa Khôi cầm lòng không được cười "Ha ha, lúc ấy ta đang giáo huấn một con tiểu yêu tinh". Cho dù bị tiểu yêu tinh kia đánh một bạt tai, lúc này hắn lại cảm thấy không sao cả, dù sao mình cũng nếm được mỹ vị của cái miệng nhỏ nhỏ xinh xinh kia.

Âu Dương Kiện Vũ nhớ tới lúc hắn ở văn phòng tổng tài, tại cửa thang máy có thấy Thu Tiểu Quân, liên tưởng lúc ấy cô có biểu lộ dị thường thì trong lòng có chút buồn.

"Ngươi nói tiểu yêu tinh, có phải Bạch Trục Nguyệt không?"

"Ngươi tại sao lại biết là cô ấy?" Mạc Hoa Khôi cảm thấy kinh ngạc.

|EDIT - HOÀN - NP| Một tiểu yêu tinh bốn con sói đói - Dã SắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ