Đám người Cao Bát Đạt đem Lâm An An đưa tới bãi đậu xe, khi Cao Bát Đạt ra ý bảo hạ, đám người khỏe mạnh đem Lâm An An quăng xuống đất, đánh hắn đến lăn lộn, mặc kệ hắn cầu xin thế nào cũng không dừng tay.
"Ách ~ ách a...... Cầu xin các ngươi, đừng, đừng đánh, ách a...... A ~"
Lâm An An bị đau cực kỳ, máu tràn đầy trên mặt, "A ~ Đừng đánh nữa, a..."
Cao Bát Đạt tay chống nạnh đứng ở bãi đậu xe mà nhìn.
Hắn trước sau tin tưởng, Lâm An An cùng Bạch Trục Nguyệt chính là mồi, chỉ cần hung hăng khi dễ bọn họ, tên quỷ đối nghịch với hắn sẽ xuất hiện. Hắn nhìn phía cửa bãi đậu xe, máu lạnh phân phó: "Đánh cho mạnh vào, đánh chết cũng không sao."
Lời này vừa nói ra, mấy tên thủ hạ càng ra sức đánh, sôi nổi tiến lên, hướng tới Lâm An An đang cuốn mình trên mặt đất mà cuồng loạn đấm đá.
Lúc Lâm An An bị đánh muốn sắp chết, một người mặc trang phục ninja màu đen, mặt mang mặt nạ cũng màu đen xông đến từ lối vào, "Mẹ nó, các người chết tiệt, lập tức dừng tay cho ta."
Vị hắc y nhân thần bí này đúng là Thu Tiểu Quân.
Nhìn đến cô, Cao Bát Đạt đầy mặt đều là hận ý, nhớ tới lần đầu tiên mình bị tên tự xưng Hoa Hồng Đen này ở bãi đậu xe hung hăng giáo huấn, hắn hận không thể lập tức đem người này chẻ làm tám khúc, "Hoa Hồng Đen, ngươi rốt cuộc đã xuất hiện."
Thu Tiểu Quân nhìn đến Lâm An An đã hôn mê nằm trên mặt đất, nội tâm phẫn hận đến mức tận cùng, nhìn sắc mặt dương dương ương ngạnh như Trương Phi đang đứng kia, dùng giọng mũi nói: "Họ Cao, ta xem ngươi không nhớ rõ là lần trước ở chỗ này đã nói gì với ngươi. Ta là người giữ lời, hôm nay ta đem đầu ngươi xuống làm cầu đá." Nói xong tập trung toàn bộ lực lượng thần bí của mình, tốc độ thực nhanh nhằm về phía hắn, "Cao Bát Đạt, ngươi chịu chết đi. Ách ~"
Cô trăm triệu không dự đoán được, ngay khi cô sắp nhảy người lên đá trúng đầu Cao Bát Đạt, một đạo phù bát quái bất chợt từ phía trước bay vụt lại, tinh chuẩn đáp trúng vào ngực cô.
"Ách a ~" Khoảnh khắc đó, ngực cô lập tức dâng lên một trận đau chí mạng, thân mình không kềm chế được té thật mạnh trên mặt đất.
Đạo phù dán trên ngực cô, quật cô ngã xuống, cô như thế nào cũng không bò dậy được nhưng đôi mắt vẫn đảo mạnh như muốn xâu xé người đối diện.
Thấy cô đã bị chế phục, một lão đạo tóc trắng như mây ẩn nấp sau cây cột mới hiện thân, tay cầm một trương âm dương bát quái đồ thật lớn, một bên cuốn cô vào, một bên lạnh giọng nói: "Lệ quỷ, tối nay là kết thúc sinh mệnh ngươi, sau này đừng tưởng tác quái ở nhân gian." Nói xong lạnh lùng triển khai bát quái đồ che lại thân thể cô.
"Ách a ~ a ~ ách a......"
Ngay khi bát quái đồ che lại người cô, Thu Tiểu Quân khó chịu cực kỳ, cảm giác toàn thân như bị bốc cháy, khuôn mặt đau đến vặn vẹo, "Ách a ~ Không...... A...... Ách a......"
"A ha ha ha, a ha ha... Nữ quỷ như ngươi cũng có ngày hôm nay sao? A ha ha... A ha ha..." Cao Bát Đạt đứng ở bên cạnh, cô càng đau càng khó chịu, hắn càng cười đến sung sướng thoải mái, "A ha ha... Hôm nay ngươi cmn quay trở lại địa ngục đi, chọc Cao Bát Đạt ta, sẽ có kết cục như vậy. A ha ha... A ha ha..."

BẠN ĐANG ĐỌC
|EDIT - HOÀN - NP| Một tiểu yêu tinh bốn con sói đói - Dã Sắc
عاطفيةTác giả: DÃ SẮC Bản gốc: 127 chương (đã hoàn) Edited: Cutimap Nguồn: Mễ Trùng - wikidich === Biến cố lớn xảy ra khi cô bị tai nạn xe, vào lúc cô tỉnh lại thì phát hiện biến đổi lớn trên khuôn mặt của mình, cô đã hoàn toàn đã thay đổi, thành một nữ...