Thân thể Mạc Thiếu Đình thật mau đè lên người cô, nhìn chằm chằm gương mặt của cô, khàn khàn tà mị nói: "Hiện tại mới muốn chạy, đã chậm rồi." Nói xong lập tức cuồng dã hôn lên cái miệng nhỏ ngọt lành như mật.
Thu Tiểu Quân ẩn ẩn cười cười, hơi hơi nhắm mắt, câu lấy cổ hắn rất phối hợp cùng hắn hôn môi, tròng mắt bỗng nhiên chuyển động, thân mình đột nhiên nhổm lên, xảo diệu cưỡi lên thân hắn, kiều mị nói: "Điện hạ, đêm nay anh hưởng thụ thật tốt đi."
Tiếng nói vừa dứt, đầu nhanh chóng cúi xuống cổ hắn hơi hơi dùng sức cắn một cái hơi bật máu.
"A ~" Mạc Thiếu Đình tức khắc phát ra một tiếng kêu giống như thật bi thảm, "Bảo bối, em thật quá bạo lực đi..."Cô chớp chớp mắt như phóng điện về hướng hắn, "Điện hạ, như vậy anh mới cảm nhật được vui sướng nha." Cô vừa cười nói thật ngọt ngào, vừa gợi cảm lột sạch quần áo trên người hắn, cúi đầu xuống lại cắn, lại gặm, lại liếm, lại hôn, khi thì nhiệt tình như lửa, khi thì triền miên như mưa, đem hắn ăn thật sạch sẽ...
"Bảo bối, em thật mạnh mẽ!" Cuối cùng, nam nhân dưới thân cô phát ra tiếng tán thưởng. "A, thật thích..."
...
Buổi sáng hôm sau sáu bảy giờ, Mạc Thiếu Đình tỉnh dậy đầu tiên, mở mắt ra thấy được Thu Tiểu Quân ngủ trong lòng mình, cảm giác thật hạnh phúc, khóe môi cong cong lên thật ấm áp, cẩn thận ôn nhu hôn lên trán cô một cái rồi mới thật nhẹ nhàng xuống giường.
Lơ đãng nhìn thoáng qua, hắn thấy được trên khăn trải giường một mạt đỏ, lòng kinh ngạc cực kỳ, dừng ngay động tác mặc quần áo. Hắn ngồi ở mép giường nhìn tới cô còn đang ngủ, trong chốc lát lại nhìn xem mạt đỏ đầy ý nghĩa kia, bàn tay duỗi duỗi ra muốn gọi cô tỉnh lại để hỏi cho rõ ràng, nhưng rồi lại dừng lại, sợ đánh thức sẽ ảnh hưởng giấc ngủ của cô.
Trục Nguyệt, em còn chưa phát sinh quan hệ với Mạc Hoa Khôi, phải không?
Em đem lần đầu tiên cho anh, chứng tỏ người em yêu nhất là anh, có đúng không?
Nghĩ đến hai điểm này, trong lòng hắn không ngăn được kích động cùng cao hứng, thân thể nhẹ nhàng lại choàng lên thân thể cô, ôn nhu hôn môi cô, tay lại vuốt ve da thịt trắng nõn như tơ lụa...
Thu Tiểu Quân bị hắn làm cho ngứa ngáy, lông mi run run, chỉ chốc lát mở mắt ra, miệng đô đô giống như buồn bực hỏi: "Làm gì vậy, sáng sớm đã bắt đầu động dục sao?"
"Ha ha, anh không phải động dục, là động tình." Hắn dừng động tác, nhìn khuôn mặt ngon miệng kiều diễm, ngay sau đó giữ chặt tay cô, chỉ vào mạt đỏ trên khăn trải giường, "Nói cho anh biết, đây là cái gì?"
"Đây là, đây là..." Mặt cô đỏ lên, "Ai nha, anh rõ ràng biết là gì mà."
"Anh không biết." Hắn vẻ mặt vô tội, "Mau nói, rốt cuộc đây là máu gì?"
"Chán ghét." Cô tức cũng không được, không tức cũng không được, "Đây là máu xữ nữ nha." Nói xong câu đó, mặt cô đã đỏ như đít khỉ.
Hắn cao hứng cười rộ lên, "Ha ha, làm sao đem lần đầu tiên cho anh vậy? Cho anh, sẽ không sợ bạn trai Mạc Hoa Khôi của em thương tâm sao?" Hắn hỏi ra vẻ không để ý, nhưng tâm lý ít nhiều rất chú ý đến quan hệ giữa cô cùng Mạc Hoa Khôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
|EDIT - HOÀN - NP| Một tiểu yêu tinh bốn con sói đói - Dã Sắc
RomansaTác giả: DÃ SẮC Bản gốc: 127 chương (đã hoàn) Edited: Cutimap Nguồn: Mễ Trùng - wikidich === Biến cố lớn xảy ra khi cô bị tai nạn xe, vào lúc cô tỉnh lại thì phát hiện biến đổi lớn trên khuôn mặt của mình, cô đã hoàn toàn đã thay đổi, thành một nữ...