Phần 99: Tất cả đàn ông đều đã tới

1K 52 2
                                    


Ăn sáng xong, Mạc Hoa Khôi liền kéo Thu Tiểu Quân vào phòng ngủ trước kia hắn ở.

Phòng ngủ hắn bố trí thật đẹp, từ cửa sổ đã có thể nhìn thấy biển rộng. Thu Tiểu Quân nhìn chung quanh một chút, nâng tay lên sờ sờ cái trán đã hết nóng, vẫn còn chút lo lắng hỏi: "Hoa Khôi, hiện tại đầu còn đau không?"

"Không đau, chính là có điểm mệt, rất muốn ngủ." Mạc Hoa Khôi lắc đầu, ôm eo thon nhỏ, nhìn khuôn mặt cô, hơi hơi mỉm cười nói.

"Vậy anh ngủ đi."

"Ừ, anh muốn em ngủ với anh." Nói những lời này, hắn ôm cô chặt hơn nữa.

"Hoa Khôi, như vậy không tốt, hiện tại là ban ngày, mình anh đi ngủ đi, em đi ra ngoài nói chuyện với mẹ của anh." Cô nghĩ nghĩ, có điều cố kỵ nói.

Hắn không cho là đúng, mỉm cười, "Trục Nguyệt, không có sao, mặc kệ là ban ngày hay ban đêm, người nhà của anh tuyệt đối đều ngủ chung." Nói xong, hắn mặc kệ cô có nguyện ý hay không, đem chặn ngang bế cô lên, hướng tới cái giường lớn cách đó không xa.

Đem bế cô lên giường, hắn lập tức cởi bỏ quần áo.

"Uy, anh làm gì? Vì sao cởi hết đồ ra?" Thu Tiểu Quân thấy thế, nhanh chóng ngồi dậy, nhìn hắn đã thoát hết đồ trên người, vẻ mặt buồn bực hỏi.

Hắn cúi đầu nhìn thân thể mình, sau đó nhìn cô, cười đến tà mị lại dâm đãng, "Hắc hắc, Trục Nguyệt, em sao lại khẩn trương vậy? Chẳng lẽ, sợ anh lại ăn em sao?" Vừa nói vừa bò lên giường, ôm cô vào trong ngực, "Đừng khẩn trương, nhẹ nhàng thôi, anh chỉ có thói quen ngủ lõa thể."

A? Thật là như vậy sao?

Thu Tiểu Quân nhíu mày, nhìn gương mặt gần trong gang tấc, thầm cảm thấy buồn cười nhưng vẫn duy trì thái độ hoài nghi... Hừ, Mạc Hoa Khôi, anh cho rằng em còn không hiểu anh sao? Em ở trong lòng anh, em không tin anh không làm loạn.

Mạc Hoa Khôi nhắm mắt lại, thoạt nhìn giống như thật sự ngủ rất quy củ, nhưng hai phút sau, đôi tay hắn bắt đầu ngứa, vói vào trong váy cô, chậm rãi vuốt ve da thịt trơn bóng như tơ lụa...

Cảm nhận được cái vuốt ve nà, Thu Tiểu Quân không nhịn được muốn cười, cô nâng bàn tay lên, nắm chặt bàn tay xấu xa kia, giả vờ buồn bực hỏi: "Mạc Hoa Khôi, tay anh đang làm gì?"

Mạc Hoa Khôi lúc này mới mở mắt, đô đô miệng, thật vô tội lắc lắc đầu, "Tay anh không làm gì cả, anh chỉ là đang ngủ, vừa rồi đã ngủ rồi."

"......" Cô cực kỳ vô ngữ.

Tiếp theo, Mạc Hoa Khôi lại nhắm hai mắt lại, như cũ, hai phút sau, tay kia lại một lần bất an, sờ soạng chỗ mẫn cảm trên người cô.

Ách, có câu nói nói rất đúng, không thể nhịn thì đừng có nhịn!

Hắn sờ như vậy, trên người Thu Tiểu Quân cũng vô pháp ngăn cản trào ra từng đợt cảm giác, đôi mắt cô trợn lên, đột nhiên xoay người, đem hắn đè chặt dưới thân, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, cố ý hung tợn nói: "Mạc Hoa Khôi, anh lại sờ loạn nữa, em sẽ đem anh cho hồn phi phách lạc, anh tin hay không?"

|EDIT - HOÀN - NP| Một tiểu yêu tinh bốn con sói đói - Dã SắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ