109. RA GIÁ

5.9K 289 19
                                    

Edited by Bà Còm in Wattpad


Ngụy Chỉ Lan đương nhiên biết mình sẽ bị bọn họ bắt trở về, nhưng nàng ta liều mạng che chở bầu rượu và lư hương trong tay, nói cách gì cũng không chịu đưa lại cho Úc thị. Úc thị sai bà tử đánh Ngụy Chỉ Lan vài cái, nàng ta cũng ráng chịu đựng, không rên một tiếng nhìn Tống An Đường.

Tống An Đường là đồ vô dụng, đúng là thuộc loại dễ dụ, đặc biệt là phải đối diện với ánh mắt bất lực mềm mại như bông kia, hơn nữa khuôn mặt lại đẹp. Cái loại cảm giác "nhu cầu được chấm trúng" này thật sự làm hắn rất khó ngồi yên không nhìn đến, lạnh giọng đuổi đi bà tử đang đánh người, đỡ Ngụy Chỉ Lan ngồi xuống giường nhẹ nhàng khuyên: "Ngươi trả đồ lại cho nương của ta đi, cũng không thể cứ ôm khư khư như vậy."

Ngụy Chỉ Lan rưng rưng chực khóc nhìn Tống An Đường, nước mắt trong suốt liền trào ra, để đầu vào vị trí "gãi đúng chỗ ngứa", nhẹ giọng thầm thì: "Hai món đồ này hiện giờ chính là mệnh của ta. Ta mặc kệ ngươi là ai, ta cũng đã là người của ngươi rồi . . .Ta, ta ngoại trừ ngươi ra thì đâu có khả năng gặp được nam nhân khác."

Huyệt trí mạng của Tống An Đường chính là nữ nhân yếu thế và nước mắt, hai thứ đó thật sự sẽ làm đầu óc hắn hôn mê. Huống chi, đêm qua hắn cũng xác thật vô cùng tận hứng, nữ tử này không chỉ có bộ dáng xinh đẹp mà ở trên giường còn biết làm việc. Cho dù ngày hôm qua hắn thiết kế bố cục này là vì Tiết Thần, nhưng cuối cùng nàng ta xông vào thì cũng coi như duyên phận của hai người, vì thế Tống An Đường không nghĩ nhiều, liền hứa với Ngụy Chỉ Lan: "Một khi đã như vậy, ta đây sẽ cưới ngươi, dù sao ngươi cũng là người của ta."

Úc thị nghe xong thiếu chút nữa lại ngất đi lần thứ hai, nhảy dựng lên tiến đến vặn tai của Tống An Đường mắng to: "Tiểu tử thúi, ngươi nói hươu nói vượn cái gì? Nàng ta là cái thá gì ngươi cũng không biết, vậy mà ngươi dám nói cưới nàng ta?"

Tống An Đường bị Úc thị kéo tai túm sang một bên, Ngụy Chỉ Lan không chút suy nghĩ liền xông lên kéo tay Úc thị ra, dang hai tay che trước người Tống An Đường nói: "Ta không cho phép ngươi thương tổn hắn!"

Hành vi của Ngụy Chỉ Lan làm Úc thị và Tống An Đường đều ngây ngẩn cả người. Úc thị trừng mắt nhìn nàng ta, Tống An Đường thì lại 'thụ sủng nhược kinh' nhìn nhìn -- từ nhỏ đến lớn, cho dù là tỷ tỷ ruột thịt của hắn cũng không che chở cho hắn như vậy trước mặt mẫu thân. Trong một khắc kia, Tống An Đường cảm thấy nữ tử này thật sự yêu hắn, làm như vậy chính là biểu lộ chân tình.

Ngụy Chỉ Lan từ nhỏ đã được mẫu thân nàng ta hun đúc, biết đối phó với nam nhân dạng gì thì phải dùng phương pháp gì. Từ nãy đến giờ nàng ta đã nhìn ra được Tống An Đường cũng chẳng có tài cán gì, cho nên mẫu thân hắn mới có thể coi hắn như hài tử, tại trước mặt nhiều người như vậy mà nắm tai hắn. Đối phó với loại nam nhân như vậy chính là phải dùng lòng dạ bao la của mẫu thân để lung lạc hắn, làm hắn cảm thấy hắn hữu dụng, tiện đà cảm kích thương tiếc ngươi, vậy đã tính là thành công.

Hiện giờ nàng đã thất thân với hắn, nếu không thể khống chế được hắn thì chờ đợi nàng thật sự chỉ có một chữ 'chết'. Ở trong hoàn cảnh sống chết trước mắt, Ngụy Chỉ Lan quyết định cá cược một phen. Dùng biểu tình đoan chính khác hoàn toàn với bộ dáng "sắp hỏng mất" lúc nãy, Ngụy Chỉ Lan nói với Úc thị: "Vị phu nhân này, ta không phải là 'cái thá gì', ta có tên có họ. Ta tên Ngụy Chỉ Lan, trước khi phụ thân ta qua đời là Tri châu của Uyển Bình tên Ngụy Thanh, ta theo đích tỷ cùng đi với đích mẫu tái giá vào Tiết gia. Đích mẫu đối với ta rất tốt, nhất định sẽ không cho phép người khác khinh nhục ta. Hôm qua ta thay thế trưởng tỷ tới Vọng Giang Lâu theo ước hẹn, ta cũng không biết vì sao phát sinh chuyện như vậy, chỉ biết sau khi ta uống chén rượu với vị công tử này thì cả người nóng lên, khó tự kiềm chế. Ta cũng là cô nương trong sạch, chuyện này nếu không thể giải quyết rõ ràng, ta đây tình nguyện đâm đầu chết ở chỗ này cũng sẽ không tha cho các ngươi làm ra chuyện bội tình bạc nghĩa."

[Edit - Hoàn Phần 1] TỎA SÁNG CHO CHÀNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ