Chương 7

887 35 2
                                    

Lục Tuyết Kỳ trên không trung hướng xuống nhìn xung quanh, lại không thấy thân ảnh quen thuộc, nàng không khỏi một trận hoảng loạn. 

Chân nàng vừa chạm đất, liền khẩn cấp hướng nhà gỗ nhỏ chạy đi. Cánh cửa của nhà gỗ nhỏ bị “chi nha” một tiếng mở toang, không có người? 

Trên nền nhà vẫn còn lưu lại tro gỗ chưa tàn, làn xách trong tay rơi xuống, Lục Tuyết Kỳ chính tưởng hét lên, đột nhiên từ phía sau cửa tót ra một thân ảnh lục sắc, nghịch ngợm ôm chặt nàng:


“Tuyết Kỳ! Ngươi tới trễ!”


Đúng là Bích Dao, nàng khẽ cười, lè lè lưỡi. Tuyết Kỳ trong lòng một trận ấm áp, nàng vươn tay giữ chặt nàng kia:


“Luôn làm ta sợ a!”


Bích Dao bô bô nhếch đôi môi hồng hồng phấn, phe phẩy tay nàng:


“Là Tuyết Kỳ không tốt, sáng sớm không từ mà biệt, khiến ta lại phải chờ thật lâu!”


Đôi mắt nàng tựa hồ có chút sương mù, Tuyết Kỳ xem ở trong mắt, lòng rung động, nàng không nhịn được nhẹ nhàng vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ đáng yêu, ôn nhu cười, Bích Dao cũng không tự chủ đưa tay nắm chặt bàn tay kia của Tuyết Kỳ…


“Bích Dao? Bích Dao? Nàng là Bích Dao? Là nàng sao!” Thanh âm run rẩy từ ngoài cửa truyền tới.


Hai nữ nhân kinh ngạc quay đầu lại, còn có thể là ai, không phải là người truy đuổi tới Trương Tiểu Phàm ư, hắn khó mà tin được nhìn thấy hành động vô cùng thân thiết của hai người, nhưng lúc này tâm trí của hắn chỉ hiện lên hai chữ Bích Dao.


“Ngươi…” Lục Tuyết Kỳ có chút kinh hoảng thất thố, nàng vạn lần không liệu tới Trương Tiểu Phàm sẽ cùng đến, vội vàng đem tay từ trong tay Bích Dao giãy thoát ra.


“Bích Dao, nàng là Bích Dao!” 

Trương Tiểu Phàm xúc động xông đến trước mặt Bích Dao, ôm chặt cổ nàng:

“Nàng tỉnh, nàng còn sống… Thật tốt quá, ta không phải đang nằm mơ chứ!”


Bích Dao trừng lớn mắt, nàng tựa hồ có chút nhất thời không kịp phản ứng:


“Ngươi… Ngươi là ai? Khụ khụ, ngươi ôm chặt quá, ta không thở nổi, buông tay!”


Lục Tuyết Kỳ nhìn thấy cảnh này, trong lòng bỗng nhiên ảm đạm, nàng cảm thấy nhói đau, xoay người lại, đi ra khỏi nhà, ngẩng đầu nhìn trời xanh mây trắng. 

Hôm nay thời tiết tốt lắm, chính là sao nàng lại cảm thấy u ám.

Tuy rằng sớm đoán được kết cục này, nhưng không nghĩ nó lại đến nhanh như vậy, thần sắc nàng đạm nhạt, chợt nghe sau lưng truyền đến một thanh âm sững sờ:


“Bích Dao tỉnh lại, nàng sớm đã biết, nhưng mà nàng lại không nói cho ta, tại sao vậy?”


Nàng lập tức giật mình ngoảnh lại, Trương Tiểu Phàm lúc này đang một tay lôi kéo Bích Dao, đối diện nàng, biểu tình ôn nhu chất phác trước đây của hắn hoàn toàn biến mất, dường như thời điểm Quỷ Lệ lãnh khốc vô tình lại quay về.

[BHTT] Tru Tiên Hậu TụcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ