Edit by Cam
Ở thời điểm tôi đang quan sát gốc cây này thì Muộn Du Bình dò đường trở về.
"Tìm được đường không?" Tôi nhìn Muộn Du Bình sau khi trở về, trực tiếp nằm trên giường ngọc.
"...."
"Cái kia...." Tôi có chút không biết phải nói gì tiếp.
Đến gần rồi tôi mới phát hiện chỗ hình xăm Kỳ Lân lộ ra ngoài cổ áo của hắn đã hiện ra rất rõ. Lòng ngực hắn phập phồng liên tục, mắt hơi hơi khép lại. Tôi cảm thấy một sự cám dỗ khó tả. Tôi không khỏi giơ tay muốn sờ mặt hắn, khi tay cách mặt hắn chỉ còn một đoạn tôi chợt tỉnh táo lại.
Trời ạ! Tôi động lòng xuân với một người đàn ông, trong đầu tôi rốt cuộc là cái gì chứ. Tôi lập tức thu lại toàn bộ ý tưởng, cẩn thận ngồi trên mép giường.
Đừng nghĩ bậy, đừng nghĩ bậy....
Trong lòng tôi lập đi lập lại câu nói đó. Đột nhiên cảm giác một bàn tay mang hơi lạnh chạm lên đầu vai. Cơ thể tôi ngay lập tức căng cứng.
"Sao vậy? Lại khó chịu sao?" Phía sau truyền đến âm thanh của Muộn Du Bình.
Tôi đè nén sự bồn chồn trong lòng, bình tĩnh nói: "Không sao, tôi ra ngoài xem một chút."
Tôi cảm thấy mặt mày nóng bừng, trực tiếp cuối mặt xuống, không dám nhìn hắn nữa. Nói thật, tôi có cảm giác Muộn Du Bình đối xử với tôi và người khác không giống nhau. Nhưng tôi sẽ không vì điểm này mà cho rằng hắn cũng thích tôi, hay là tiếp thu tình cảm của tôi.
"Ngô Tà!"
Tôi sợ hãi Muộn Du Bình gọi tên tôi lần nữa, cứ có cảm giác khi hắn gọi tên tôi mang theo chút rung động, có sức quyến rũ mãnh liệt.
Làm như không nghe thất lời hắn, tôi không trả lời mà trực tiếp đi ra ngoài.
Chờ khi tôi trở lại căn phòng trong gốc cây, hắn đã nằm xuống một lần nữa. Hừm, khi mà con người này không có chuyện gì cần làm, anh giống như chỉ quanh quẩn bởi hai việc.
Một là nhìn trần nhà. Hai là ngủ.
Một chút lạc thú cũng không có, tôi đành lắc đầu ngán ngẩm đi lại chỗ bàn ngọc ngồi xuống.
Ghế ngồi còn chưa nóng thì đã thấy Muộn Du Bình đẩy cửa xông ra. Tiểu tử này muốn đi đâu, không ai quản nổi, tôi càng không quản được nhiều việc như vậy nên đành theo sát phía sau.
Khi chúng tôi đến gian trước, Muộn Du Bình cứ nhìn chằm chằm vào pho tượng, cũng không biết tượng này có cái gì. Nếu lúc này mở miệng hỏi hắn, khẳng định là sẽ không có đáp án.
"Chúng ta cần lặn xuống và đi vào bên trong ám đạo dưới pho tượng."
"Vậy thì... Chừng nào chúng ta xuất phát?" Không biết tại sao, tôi đặc biệt luyến tiếc chỗ này. Nơi này không giống ngôi mộ mà càng giống một ngôi nhà hơn. Đặc biệt là chỗ này có Muộn Du Bình, hơn nữa còn chỉ có hai chúng tôi.
Thật ra nhiều khi tôi nghĩ bản thân khá thần kinh. Làm sao có thể nảy ra ý tưởng như vậy được.
"Thân thể anh sao rồi?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] (ĐMBK _ Bình Tà đồng nhân văn) Chung Cực Sứ Mệnh
Mystery / ThrillerTên khác: Đạo mộ bút ký chi chung cực sứ mệnh Tác giả: Trà Sắc Già Phê _ 茶色咖啡 Editor: Cam (🍊) Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Tình trạng edit: Hoàn thành (づ ̄ ³ ̄)づ Số chương: 106 Thể loại: Diễn sinh, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, dị năng, trộm mộ...