Chương 64: Mộ Xi Vưu 8 _ Xà quan

237 25 0
                                    

Edit by Cam

Những lỗ nhỏ đó rất có thể là lối đi thông với các mộ thất khác nhau, nhưng tôi cũng lười nghiên cứu chúng, dù sao thì việc trọng yếu bây giờ là đi tìm thứ mà người kia muốn. Người đó chỉ nói tôi vào sẽ biết thứ cần tìm là gì, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa có đầu mối, ngay cả một băng quan cũng không có lấy.

Ngôi mộ này mang cho tôi một cảm giác rất quái lạ, giống như một hệ thống tuyển chọn. Những người không mang kỳ lân huyết căn bản không đến được tầng thứ hai, cho dù là Muộn Du Bình - người mang dòng máu cường đại nhất, khi đến được tầng thứ ba cũng đã muốn chóng không nổi. Điểm kỳ quái duy nhất ở đây là tới giờ tôi vẫn không hề gì, dù là mang mặt nạ phòng độc hay không. Chẳng lẽ máu tôi so với Muộn Du Bình cường đại hơn? Điểm này nói gì tôi cũng không tin, khả năng duy nhất là máu tôi và của Muộn Du Bình là khác nhau.

Muộn Du Bình đi tìm nơi thông gió, tôi một người ở nơi này không có việc gì làm đành tiếp tục nghiên cứu tượng Xi Vưu. Không rõ nguyên nhân gì khiến tôi có cảm giác thứ mình muốn tìm đang ở gần đây.

Nghĩ đến việc Xi Vưu đang mang mặt nạ liền không khỏi tò mò gã lớn lên mang bộ dạng gì, rốt cuộc là cao lớn, đẹp trai hay lại là xấu không nỡ nhìn. Nhưng so với người Trương gia hiện giờ, gã nếu là chi nhất tuyệt đối sẽ không khó nhìn nhỉ? Nghĩ vậy tôi liền duỗi tay, muốn đem mặt nạ Xi Vưu gỡ xuống, rồi lại nghĩ, này không phải một khối ngọc hoàn chỉnh đấy chứ? Tôi không tin được, nhưng thật sự là khi tay tôi đem nó nhấc lên, cái đầu thật sự đã chuyển động, tôi tự nhiên cho rằng mình bị ảo giác, sau đó đem ánh mắt chuyển lên trên đầu nó, giây phút nhìn thấy đôi mắt nó chuyển động, tôi hoảng sợ lui về sau mấy bước, thiếu chút nữa đã ngồi bệt trên mặt đất.

Tôi ngây ngốc nhìn nó, đầu nó chuyển động một góc độ rất nhỏ, gắt gao nhìn về một hướng. Tôi theo tầm mắt nhìn về phía đó, thấy được một mặt nhô lên trên của bức tường. Lúc trước tuyệt đối không có chỗ nhô lên như vậy, hay đấy là vừa mới được khởi động, vì vậy tôi bắt đầu tiến lên đi về phía đó.

Thứ nhô lên này có màu xanh của phỉ thúy, hẳn là cơ chế mở ra một mộ thất, không biết vì sao nhưng tôi cảm thấy nó là như thế. Tôi đưa tay nhấn một cái, toàn bộ mộ thất run lên, tiếp theo tôi có cảm giác bản thân sắp rơi xuống đến nơi, sau đó tay tôi được một người bắt lấy, hẳn là Muộn Du Bình, xem ra tôi lại liên lụy hắn.

Cứ tưởng rằng sẽ rớt vào cái bẫy rập gì đó, kết quả một lát liền rơi xuống đất, ngay tiếp sau Muộn Du Bình cũng rơi xuống, có điều hắn có kỹ xảo, xoay người một cái né ra, tránh cho việc tôi bì đè trọng thương. Tuy rằng không cao lắm, nhưng bị một người đàn ông thân  m8 đáp trên người, chắc chắn không chịu nổi. Khi ngã đã động đến gót chân, tôi đau đến không đứng dậy nổi. Chỉ có thể nằm trên mặt đất duỗi tay sờ soạng tìm kiếm đèn mắt sói, thứ kia không biết đã rớt tới nơi nào, sờ mãi cũng chẳng thấy.

Đột nhiên phía trước có nguồn sáng, là Muộn Du Bình đang cầm đèn mắt sói chíu về phía tôi, ngay sau đó hắn cũng bước đến đỡ lấy tôi.

"Thế nào?"

"Còn ổn." Tôi mỉm cười nói với hắn.

Hắn thấy tôi không có việc gì, liền xoay người đi chỗ khác, dùng đèn mắt sói rọi khắp nơi xem xét.

[HOÀN] (ĐMBK _ Bình Tà đồng nhân văn) Chung Cực Sứ MệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ