Chương 58. Thật giả

13.3K 1K 231
                                    

Uống thuốc liền ba ngày, Lý Phượng Kỳ mặt đã xanh mét. Hắn hoài nghi Diệp Vân Đình mượn cơ hội trả thù hắn, tăng thêm hoàng liên trong thuốc.

Vì vậy tâm tình vô cùng u ám.

Ngược lại Diệp Vân Đình mỗi ngày tự mình theo dõi hắn uống thuốc, nhìn vô cùng thoải mái.

Lý Phượng Kỳ một mặt nghiến răng nghiến lợi muốn làm chút gì đó để dạy cho y một bài học củng cố địa vị của mình, một mặt lại lại thích dáng vẻ tươi cười tùy ý của y trước mặt mình. Cuối cùng rốt cuộc vẫn không nỡ chiếm thượng phong, chỉ có thể hy sinh bản thân làm trò tiêu khiển của người trong lòng.

Ngày ngày uống hoàng liên, tâm tình bị đè nén không có nơi phát tiết, đúng lúc gặp Chu Liệt đến truyền tin tức.

Chu Liệt còn chưa biết Vương gia đang lo không có nơi xả giận, vui cười hớn hở dạo một vòng trong trang tử, sau đó mới đi tìm Lý Phượng Kỳ bẩm báo tin tức.

Hôm nay hắn tới trang tử bởi vì Mặc Thủy truyền về tin thắng trận.

Lý Tung hai mươi bảy tháng mười khởi hành tới Mặc Thủy, hôm nay ngày mùng năm tháng mười một, tính cả thời gian đi đường, đâu đấy mới chỉ tám ngày, thời gian ngắn như vậy đã truyền về tin thắng lợi, đặc biệt khiến người ta phải suy nghĩ. Lý Tung và Thần Sách quân có bao nhiêu cân lượng, bọn họ đều quá rõ ràng, cho nên hắn mới vội vàng lên núi truyền tin tức.

Lý Phượng Kỳ nghe hắn trầm bồng du dương lên tiếng, mí mắt không nhấc: "Nếu đã biết như vậy, ngươi vội vàng đến báo cái gì?"

"?" Chu Liệt xoa tay: "Thần không phải là hiếu kỳ sao, Vương gia ngài nói xem Ân Tiếu Chi rốt cuộc muốn làm gì? Giả thua một chiêu, dụ địch thâm nhập?"

"Chờ mấy ngày nữa chẳng phải sẽ biết à? Phập phồng thấp thỏm chính là chuyện kiêng kỵ." Lý Phượng Kỳ ngước mắt nhìn hắn, bỗng nhiên hướng hắn cười nói: "Ngươi nếu rãnh rỗi như vậy, đến phòng chứa củi bổ củi đi, thích hợp tĩnh tâm."

Chu Liệt: ? ? ?

Hắn mở to hai mắt, nỗ lực cứu vãn một chút: "Phòng chứa củi không phải có đầu bếp lo rồi sao? Thần hiện tại tâm tĩnh như nước, hồi vương phủ chờ tin tức."

Nói xong quay người muốn chạy.

Lý Phượng Kỳ ở phía sau hắn nhếch môi, chậm rãi nói: "Hiện tại không có đầu bếp ."

"..."

Chu Liệt bước chân dừng lại, quay người bất đắc dĩ nói: "Tuân mệnh."

Lý Phượng Kỳ thấy hắn đi rồi mới hừ một tiếng. Diệp Vân Đình đứng cạnh liếc mắt nhìn hắn, có chút buồn cười nói: "Vương gia tâm tình không tốt, bắt tội người khác làm gì."

"Ta không có tâm tình không tốt." Lý Phượng Kỳ mạnh miệng, gằn từng chữ: "Ta với đại công tử sớm chiều ở chung, tâm tình vô cùng tốt."

Diệp Vân Đình cười: "Vậy Vương gia trước tiên uống nốt thuốc hôm nay đã?"

Nói xong tự mình lấy hộp đựng thức ăn ra, nâng lên bát thuốc đen thui quen thuộc.

[Edit Hoàn/ Đam Mỹ] Xung Hỉ (Trọng Sinh)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ