C4

1.9K 91 0
                                    

Lisa nhìn kính chiếu hậu thấy cô gái kia chạy trối chết.

Chaeyoung mặc một bộ áo cưới đuôi cá màu trắng, phong cách đơn giản. Lưng dài eo thon cùng với đường cong quyến rũ. Trời đổ cơn mưa khiến cho làn váy nặng trịch, cô luống cuống tay chân cúi người, vén váy lảo đảo bước đi.

Đèn giao thông chuyển màu, Bam Bam đạp chân ga, khuỷu tay Lisa để trên khung cửa, lấy tay sờ môi, liếc mắt nhìn vào kính chiếu hậu.

Trong gương, bóng lưng màu trắng bị nước mưa phá thành mảnh nhỏ, ngày càng mơ hồ.

Càng lúc càng xa, mãi cho đến khi xe lăn bánh, anh mới thu hồi tầm mắt.

Lisa liếm liếm môi, chỉ vài giây ngắn ngủi, anh dường như nhớ tới cô rồi.

............

Trận mưa này kéo dài cả một buổi chiều, Lisa được anh em trong tổ chức chào đón nồng nhiệt.

Mãi cho đến khi trời tối, cơn mưa mới dứt điểm, thời tiết trở nên mát mẻ, quét đi một ngày khô nóng.

Bọn họ ăn uống trong quán sủi cảo.

Trong con hẻm hẹp dài, đình viện thật sâu, cửa lớn hai bên còn treo lồng đèn màu đỏ chiếu sáng cả sân, ở khắp mọi nơi đều có thể nghe thấy tiếng kêu la, miệng chửi bới.

Trên bàn chất đầy bia và rượu, đã có mấy người không thắng nổi tửu lượng của Lisa, chỉ có Bam Bam và Jihad còn miễn cưỡng sống sót.

Chân trái Lisa dẫm nát chiếc ghế, thân trên còn cởi trần phanh ngực. Miệng nhét liên tục hai viên sủi cảo, híp mắt nhìn mấy người nằm bẹp, xùy một tiếng: “Cạn đi.”

Jihad huých sáo chạm chén, nửa bình rượu còn lại nhanh chóng hết sạch, miệng lẩm bẩm: “Đại ca, sau này...... bọn em sẽ lăn lộn theo anh, trông chờ nhiều năm như vậy, chờ anh trở lại chỉ để nhìn thấy vinh quang, chúng ta phải......”

Lời còn chưa dứt, ‘phanh’ một tiếng, Jihad gập người xuống mặt bàn.

Lisa cười lớn.

Ở đây chỉ có Bam Bam xem như còn tỉnh táo.

“Có tiền đồ.” Cậu ta đi ngang qua Jihad, nhìn Lisa: “Người khác em mặc kệ, đại ca, về sau em sẽ đi theo đại ca, có chuyện gì anh cứ dẫn em theo là được.”

Lisa vào tù vài năm, các đàn em đều cố gắng mưu sinh, không chỗ dựa, không tổ chức. Hiện tại mọi người chỉ kinh doanh nhỏ, người lái xe, người dựa vào kỹ năng để trở thành thợ điện…

Không còn đụng vào máu tươi giống như trước kia, miễn cưỡng thì có thể thu nhập vừa đủ sống, kiên định lại thoải mái.

Lisa phủi phủi đỉnh đầu: “Hôm nay mày hỏi anh có muốn quay về Kim Ji hay không?”

Bam Bam “A, Vâng.”

“Không theo.”

Bam Bam sửng sốt: “Vì sao?”

Lisa uống một ngụm rượu, nhe răng, chất lỏng nóng bừng thuận theo thực quản trượt xuống, cổ họng sướng tê, anh không đáp mà hỏi ngược lại: “Bây giờ cuộc sống thế nào?”

 Lichaeng [0852] Nam Hóa Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ