Tuy Nayeon đích xác là người chen ngang phá hoại nhà họ lm. Nhưng dù sao ba cậu đã cưới hỏi bà ta đàng hoàng, cậu cũng không có lý do để tiếp tục oán hận, tình cảm đến theo duyên phận, không thể phân biệt đúng hay sai, có lẽ ba cậu với Nayeon thật sự có duyên nợ.
Nhưng Nayeon lại ngoại tình? Chuyện này rất khó tin. Theo cậu biết, Nayeon luôn chăm sóc nhà họ Im chu đáo, dịu dàng hiền từ. Điểm ấy so với tính cách mạnh mẽ của mẹ càng khiến đàn ông vui thích hơn.
Lee Junki ngừng một lát, dường như việc cậu bất ngờ đã nằm trong vòng dự liệu của anh. "Trước đó, chúng tôi cũng chú trọng đến lý do lẩn tránh của Seokjun. Sau đó, tiến hành điều tra Nayeon, lại phát hiện tình nhân của Nayeon thực ra chỉ là một người bạn. Trước đây, Jinyoung quả thực từng hoài nghi, nhưng sự việc đã được giải thích rõ ràng nên không tiếp tục truy cứu. Vì lẽ đó, chúng tôi mới đặt nghi vấn sang Jungkook, nhưng mà dựa theo điều cậu nói vừa rồi, Jungkook cũng không còn liên quan nhiều nữa rồi."
Seokjin khẽ thở dài một hơi, cậu biết Seokjun không thích Nayeon. Trước đây, Seokjun thường trù Nayeon chết không tử tế, có lẽ vì vậy nên mới nói với cảnh sát như thế. Đơn giản chỉ là lời nói ác tâm. Suy nghĩ một lát, cậu nhìn cảnh sát Lee, "Mọi chuyện về Jungkook, tôi nghĩ người hiểu nhất có lẽ là Seokjun. Nếu mọi người không ngại, có thể hỏi thử anh ấy."
Trước đây hai người họ từng yêu nhau. Hiện tại, đã kết hôn, người hiểu anh nhất chính là Seokjun, chứ không phải cậu. Tới tận bây giờ, cậu vẫn không thể hiểu nổi con người Jungkook, làm thế nào đủ khả năng để cung cấp manh mối có ích cho cảnh sát?
"Seokjun?" Nào ngờ, cảnh sát Lee nghe vậy liền lắc đầu, hiển nhiên ấn tượng của anh về Seokjin rất tốt, vì vậy mới không e dè mà nói: "Tôi cho rằng tinh thần của anh trai cậu có chút vấn đề. Cảm xúc của cậu ấy rất dễ kích động, nhất là khi chúng tôi nhắc tới Jungkook, cậu ấy càng tỏ rõ thái độ thù địch. Trong quá trình tôi hỏi, loại cảm xúc này của cậu ấy thường xuất hiện nhiều lần, thậm chí tôi còn thấy trên cổ tay cậu ấy có vết thương. Cậu ấy không chịu hợp tác, dù chúng tôi có hỏi thế nào về Jungkook, cậu ấy đều không trả lời."
Seokjin kinh sợ, "Seokjun làm sao lại thành như vậy? Anh nói tinh thần anh ấy có vấn đề?"
Anh cậu là người nổi tiếng trong làng thời trang. Hai ngày trước, cậu vừa thấy Seokjun trên ti vi, nhưng nhìn tinh thần rất tốt, làm sao lại thành người như lời nói của Lee Junki?
"Cậu khoan hãy khẩn trương, tôi chỉ nói lên suy nghĩ của mình. Dù sao tôi cũng không phải bác sĩ tâm lý. Hơn nữa, nếu hiện giờ anh cậu và Jungkook là vợ chồng. Vậy thì, việc cậu ấy giữ gìn quyền lợi cho anh ta cũng rất bình thường. Suy cho cùng Jungkook cũng là bộ trưởng. Bất cứ biến động nhỏ nào đều sẽ gây bất lợi với chức vị của anh ta." Lee Junki nhanh chóng giải thích.
Seokjin gật đầu, đáy lòng cậu chợt trỗi dậy sự chua xót.
______Một lúc sau______
"Jinsoo rốt cuộc trộm vật gì của nhà họ Im? Ai báo án?" Cậu dằn lòng không được mà bật hỏi.
"Là Seokjun báo án. Cậu ấy nói Jinsoo trộm dây chuyền quý giá của mình." Lee Junki nói, "Jinsoo trước sau đều không thừa nhận mình trộm lấy. Ông ta chỉ không ngừng nói dây chuyền đó vô tình xuất hiện trong phòng, rồi Seokjun phát hiện ông ta mới biết. Lúc đó vì không có nhân chứng mục kích chứng minh Jinsoo trong sạch, nên chuyện này cảnh sát chúng tôi vẫn đang điều tra."
BẠN ĐANG ĐỌC
JEON GIA LÀ ÁC MỘNG
FanficChuyển ver🙆 Thể loại: Ngược, sủng, sinh tử văn. Ending: Happy Ending