Gã nghiện em.Như một con nghiện thực thụ.
Gã cần mùi hương thơm thoang thoảng trên tóc của em để chìm vào giấc ngủ; cần xúc cảm mềm mại khi chạm vào làn da em để cảm thấy an toàn; cần nghe giọng nói tuy nhẹ nhưng trong vắt của em để tiếp tục sống.
Cần thân ảnh, bóng hình em, in sâu vào tâm trí, đóng dấu vĩnh viễn lên thể xác; cần em, cần em sống, cần tình cảm của em khảm vào tận xương tủy.
Cần em.
Gã hoàn toàn xem em như ánh mặt trời của riêng gã; gã vấp ngã, nếu có em, gã sẽ còn đứng dậy; nhưng nếu bầu trời của gã sụp đổ, gã sẽ không nán lại thế giới này dù chỉ là một khắc.
Em đã từng bước bước vào thế giới của gã, rồi trở thành toàn bộ cuộc sống của gã.
Nhưng, em không yêu gã đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Văn cho một buổi chiều tà.
RandomVăn và thơ của một bàn chân chập chững vào giới, viết cho bản thân, cho những cảm xúc trong lòng, cho ký ức và cho cả hành trình còn lại. Viết cho một buổi chiều với những áng mây nhuộm đỏ cả một góc trời cùng với những hồi ức đã phủ bụi trong hành...