Sao trời đẹp thật đấy,
Xua tan từng làn mây,
Hỏi đã bao giờ thấy
Mặt trời mọc đẹp thay?Sao trời đẹp thật đấy,
Em vui, mình càng vui.
Em mật ngọt không ngấy,
Đã chẳng còn đường lui.Em ngọt đẹp thật đấy,
Em làm mình vui lây,
Em tặng đồ không lấy,
Chỉ mong được chạm tay.
BẠN ĐANG ĐỌC
Văn cho một buổi chiều tà.
RandomVăn và thơ của một bàn chân chập chững vào giới, viết cho bản thân, cho những cảm xúc trong lòng, cho ký ức và cho cả hành trình còn lại. Viết cho một buổi chiều với những áng mây nhuộm đỏ cả một góc trời cùng với những hồi ức đã phủ bụi trong hành...
Thơ, tình cảm - 4.
Sao trời đẹp thật đấy,
Xua tan từng làn mây,
Hỏi đã bao giờ thấy
Mặt trời mọc đẹp thay?Sao trời đẹp thật đấy,
Em vui, mình càng vui.
Em mật ngọt không ngấy,
Đã chẳng còn đường lui.Em ngọt đẹp thật đấy,
Em làm mình vui lây,
Em tặng đồ không lấy,
Chỉ mong được chạm tay.