CHAP 7: Đa nhân cách?

20 1 0
                                    

-Tớ chỉ biết nấu cháo trắng, ăn đỡ thôi rồi uống thuốc, thuốc này là thuốc đau bao tử với thuốc cảm, chắc tối nay cậu sẽ sốt cao nên là uống trước đi.

-Cảm ơn cậu.

Bàn tay bị thương, gương mặt bị thương, đến cánh môi nhỏ như vậy cũng bị thương, hơn hết là trong lòng cũng bị thương. Kim Jisoo nghĩ dù sau này vết thương có lành thì vết sẹo sẽ để lại cho cả hai.

-Lisa...

-(Cô nhìn lên Jisoo)

-Hồi nãy tớ đã rất sợ, lỡ tớ không tìm thấy cậu, lỡ cậu làm điều gì dại dột... Vậy nên thêm lần sến súa này nữa thôi, cậu có thể hứa với tớ đừng làm những điều gì nguy hiểm như vậy nữa, được không?

-Không hứa.

-Gì?! Cậu..

-Tớ chưa nói hết. Tớ không hứa nhưng tớ cũng không chết trước cậu đâu, đừng lo.

-*Xì* Coi như cậu hứa rồi đó. Ăn nhanh đi, rồi đi ngủ, trông cậu tàn tạ lắm rồi biết không? Tối nay cậu ngủ trên giường đi, tớ ra sofa, chỉ được chấp hành , vậy nha, tớ đi ngủ trước.

-Um. Ngủ.. ngon.

-Cậu phá hết rồi, ngon gì nữa mà chúc!! Sáng mai mà tớ thấy cậu làm gì nữa thì liệu hồn.

-Được rồi.

Lisa ăn xong, dọn dẹp rồi tắt đèn. Jisoo vừa đặt lưng xuống liền ngủ mất, đồng hồ cũng đã chỉ 2h rưỡi sáng rồi nên cô ngủ nhanh là phải. Lisa thì khác, cô mở mắt nhìn lên trần nhà, nhớ ngày trước Chaeyoung hay ngồi ngoài sau xe cô dù đó chỉ là chiếc đạp, tóc cậu ấy đẹp, vàng óc, mắt cậu ấy lắm lánh, nụ cười ngây thơ, giọng nói lại càng đặc biệt, cứ luôn gọi tên cô. "Lisa".. "Lisa à".. "Lisa à lại đây." .."Lisa ah".. "Lisa" .. âm thanh ấm áp nhất mà cô từng nghe.

Sáng hôm sau. Lúc 12h trưa. (23/8/2021)

*chíp, chíp,chíp*

-(Jisoo vương vai sảng khoái) aaa~~, trưa luôn rồi ... Ơ, Lisa đâu? Ơ , LISAAAA, cậu đâu rồi? LISAAAAAAAAA.

Jisoo vừa dậy không nhìn thấy Lisa liền lập tức sợ cậu ấy thất hứa.

-Sáng sớm cậu ồn quá.

-! Cậu.. thức sớm vậy??

-Um, chào buổi sáng.

-??? Lisa, tối qua mặc dù tớ có đe doạ.. nhưng mà sao.. Sao cậu bình thường quá vậy??

Jisoo bất ngờ ,bất ngờ là vì thấy Lisa mặc đồ của mình, mặc tạp dề ,từ trong bếp đi ra, trông vẫn tươi tỉnh, bình thường như mọi ngày. Mặt dù vẫn còn nhiều vết bầm và trầy xước.

-Ủa?? Hôm qua cậu vừa mới...

-Đi đánh răng đi, xong ra ăn sáng nữa. Tớ có nấu spaghetti kiểu Pháp cậu thích để tỏ lòng cảm ơn.

-??????? cậu nấu!??? --ủa không phải là đang buồn lắm sao?????

-Làm ơn nhanh lên.

Bình Minh Lên.. Chúng Ta Là Gì Của Nhau?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ