Cơn bão qua đi bầu trời sẽ trong xanh trở lại, quả thực nhìn ngắm cảnh vật chìm trong màu trắng qua ô của sổ cũng là một thú vui khó bỏ của những người nhàn rỗi như tôi đây. Tiếng gõ cửa vang lên, tôi quay đầu đứng dậy tiến tới vặn tay nắm cửa. Xung quanh không có làng xóm, hôm nay không phải là ngày khám bệnh, tên ngốc kia cũng sẽ không về nhà một cách lịch sự như thế, cậu ta luôn mở cửa rồi gọi tên tôi thật to.
Vậy lúc này là ai đến đây?
Mở cánh cửa, trước mặt là cô gái trẻ với đôi mắt xanh ngọc trong veo như bầu trời, suối tóc nâu dài được hất sang một bên, một tay cầm gậy, tay kia giơ lên biểu hiện ý chào, khóe môi nâng lên đầy vẻ thiện ý.
Tôi ngạc nhiên mở to mắt "Chiharu?" Sao cô gái này lại ở đây, Izana cho phép điều đó?
Chiharu mỉm cười "Lâu rồi mới gặp, chị Kazumi."
Tôi điên đầu mất "Làm thế nào em biết được chị ở đây? Tại sao em đến đây được? Ở đây không an toàn chút nào đâu." Tên tội phạm kia rất nguy hiểm đó cô gái trẻ, em nên về nhà nhanh đi.
Cô gái trẻ kia cười nhẹ đáp "Không sao đâu, chị Kazumi, em có thể tới đây chính là được cho phép rồi, sẽ không có chuyện gì xảy ra." nói rồi, Chiharu nhướn mày "Chị không định mời em vào nhà sao?"
Cô gái luôn đem đến cho tôi những điều bất ngờ mà, đầu tiên là quen biết với gia đình tôi, sau lại tư dưng xuất hiện ở nơi nguy hiểm như thế này, em còn định cho chị bao nhiêu bất ngờ nữa đây.
Chiharu nhìn xung quanh căn nhà một lượt rồi quay đầu cười với tôi, màu xanh ngọc trong đôi mắt như lấp lánh "Xem ra lời nhắc nhở thiện chí của em cũng không thể giúp chị tránh khỏi bước đi này nhỉ."
Đặt tách trà nóng xuống bàn, tôi kéo ghế ngồi xuống, trong lòng vẫn hoang mang tột độ "Bác Fumio luôn nói rằng điều gì phải đến vẫn sẽ đến mà. Nhưng chị vẫn không hiểu sao em lại ở đây, Chiharu? Bác Fumio có biết việc này không?" Quan hệ thầy trò của hai người khăng khít như vậy, chắc hẳn khi tôi không về nhà bác sẽ hỏi đến cô bé này.
"Chị không cần quá lo lắng, thầy biết rằng chị sẽ ở đây thêm một thời gian nữa, em nghĩ thầy đã biết việc này từ trước rồi, dù sao thì quẻ bói của thầy vẫn luôn chính xác và rõ ràng hơn của em mà." Bàn tay nhỏ nhắn cầm tách trà đưa lên, mùi hương thơm ngọt ngập tràn khoang mũi "Còn về việc em ở đây là vì... em được nhờ cậy từ Izana."
Tôi ngạc nhiên khi Chiharu lại đồng ý yêu cầu của tên ngốc kia "Chị không biết là hai người thân thiết như vậy đó."
"Xin lỗi vì không cho chị biết sớm, nhờ hai anh trai của mình nên em đã quen biết anh Izana khi còn nhỏ, tuy anh ấy hơi độc miệng nhưng bản tính vẫn rất tốt." Chiharu nhấp một ngụm trà rồi nghiêng đầu cười, nụ cười ngọt ngào khiến bà cô lớn tuổi như tôi cũng nổi lòng yêu mến.
"Lần đầu gặp mặt em đâu có nói là quen Izana từ trước đâu, vòng quan hệ của em thật khiến chị kinh ngạc đấy." Nên nói cô bé đúng là thành viên của gia đình thiên tài đó, những người mà cô bé quen biết chắc hẳn sẽ khiến nhiều người kinh ngạc, một nhân vật nổi tiếng lại quen biết với tên tội phạm bị truy nã.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TR] [Kurokawa Izana] Hạc Giấy
FanfictionXuyên không vào bộ truyện tranh. Cảnh mở đầu là ba mẹ mất. Nhận ra bản thân là người qua đường. Gặp phải tên phản diện. Ông trời ơi, người muốn tuyệt đường sống của tôi sao??? Lấy ý tưởng từ bộ 'Chrollo em chỉ là một người bình thường' Lưu ý: OOC Tr...