Chương 127

321 55 0
                                    

Trông thấy bóng dáng của cậu trai tóc trắng tuyết ngồi ở hiên nhà, Chiharu cầm gậy từng bước đến gần "Khách đến nhà thì nên mời ngồi trong phòng khách, phải không Izana?" Cằm hơi hất lên, mở miệng vài câu bông đùa.

Izana bật cười "Nhóc có phải người xa lạ gì đâu chứ, ngồi xuống đi." Chỉ tay vào chỗ trống bên cạnh, cậu còn lạ tính cách này của cô sao, thân thiết trong mắt cô nhóc chỉ cần một cốc trà là đủ, quen biết nhau từ nhỏ cũng rất nhiều cái lợi đấy chứ.

Đợi cô ngồi xuống, cậu mới nói "Bói cho tôi một quẻ đi."

"Đi ra khỏi cánh cổng kia, rẻ phải năm mét liền sẽ tới nhà của người bói toán giỏi nhất vùng đất này, nếu như ngại đi đường vòng thì anh liền có thể nhảy qua hàng rào và đến gặp bác." Chiharu thản nhiên đáp lời "Em nghĩ dù sao anh cũng có một nửa trách nhiệm bảo vệ vùng đất này, bác sẽ không keo kiệt mà cho anh một quẻ bói chính xác đâu."

"Tôi muốn quẻ bói từ nhóc, cũng giống như ba năm trước nhóc từng đưa chiếc thẻ tre đó cho tôi vậy."

Liếc thoáng cậu trai tóc trắng tuyết, Chiharu thở dài lấy ra ống lắc và những chiếc thẻ tre "Nói đi, anh muốn bói về cái gì?" Theo cách nói nào đó thì anh cũng rất tin em đấy, Izana.

Izana vân vê chiếc vòng mang viên thạch anh tím "Cô ấy có trở về không?" Đây là điều cậu muốn hỏi hai năm nay, mỗi đêm khi nhìn bầu trời đen cậu đều không nhịn được mà nghĩ tới nguyệt thực ngày đó, những chuyện kì lạ đều đã biến mất, nhưng có lẽ thần linh đang trêu đùa cậu, từ ngày đó trở đi dù có nguyệt thực lần nữa thì cô ấy cũng xuất hiện, giống như cánh cổng trở về của cô ấy vĩnh viễn đóng lại.

Dừng một chút, Chiharu đưa mắt lên nhìn thẳng vào đối phương "Nếu như câu trả lời là không thì anh sẽ ngừng đợi sao?"

Izana ung dung, không thèm nghĩ ngợi liền đáp "Vị trí đặc biệt nhất vẫn luôn dành cho cô ấy, nếu như tôi không đợi được cô ấy thì cứ để trống như vậy đi."

Bình thuỷ tinh chứa hạc giấy nằm trên kệ cửa sổ, cơn gió thổi tấm rèm tung bay, bỏ đống trẻ tre vào ống xăm, xóc vài lần rồi rút ra một chiếc thẻ tre, cô nghiêng đầu nhìn một lúc, mỉm cười "Vào một ngày đẹp trời nào đó, người ấy sẽ xuất hiện, xoa dịu hết tất cả những nỗi buồn trong lòng anh. Cùng nắm tay anh và cùng anh bước tiếp trên đoạn hành trình còn dang dở này thật vui vẻ. Người ấy sẽ bao dung hết tất cả những lỗi lầm của anh, hiểu hết tâm ý của anh, và người đó sẽ không buông tay rời xa anh lần nữa."

Mùi thơm của hương lúa được thu hoạch theo cơn gió thổi qua, tiếng chuông gió hiên nhà kêu vang thanh thuý, mặt trời dần ngả về hướng tây, in bóng những loài chim di cư về phương nam tránh rét. Chiharu nhìn đồng hồ, thấy đã đến lúc nên về nhà nếu không người kia lo lắng mất, vào lúc chuẩn bị đứng lên cô nghe thấy Izana nói.

"Sao nhóc giúp tôi nhiều như vậy?"

Câu hỏi khiến Chiharu giật mình, nhớ về những cuộc gặp gỡ kì lạ của cô với người hùng kia, lần cuối cùng trước khi đến thế giới này, bọn họ đã có một cuộc trao đổi nho nhỏ.

Giao nhau giữa không gian và thời gian, mọi thứ tĩnh lặng giữa đất trời, nơi đi qua các thế giới, cũng chỉ có người có năng lực đặc biệt như thiếu niên tóc vàng gãi đầu cười ngờ nghệch kia mới đến được, và cái giá phải trả mỗi lần đi qua không hề nhỏ.

[TR] [Kurokawa Izana] Hạc GiấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ