Chap 42

314 31 2
                                    

"Vậy... lương thì sao?"

Hanbin lí nhí hỏi sau vài chục phút đắn đo. Sự khập khiễng trong khoảng cách mối quan hệ của hai người khiến anh cảm thấy tự ti vô cùng, liếc sang nhìn những món đồ hiệu đắt đỏ ấy cũng tạo thành một thứ áp lực đè nặng lên hai vai. Hanbin thấy mình không xứng, lại càng hèn mọn khi trong lòng cũng có đôi chút thứ xúc cảm khao khát trước cơ hội đổi đời.

"Mười lăm nghìn một tháng, bất kể có chuyến đi nào hay không.", gã nói, "Tiền học của Bun em cũng sẽ lo hết, chỉ cần Hanbin còn đang làm việc ở đây."

Sinh hoạt phí tháng cao nhất của hai bố con trước giờ cũng mới dừng lại ở con số bảy nghìn, đó là năm thằng nhóc vừa tròn hai tuổi thì bị sốt xuất huyết. Anh lẩm nhẩm trong đầu, nhẩm ra một con số có lẽ là vừa đủ cho cậu nhóc nhà mình vào một trường đại học quốc tế hạng tốt.

"Thế nào?", Hyuk chống cằm nhìn anh, đôi mắt chờ đợi của gã hình như lộ ra chút đắc thắng khi thấy người kia đang xao động mãnh liệt, "Đồng ý nhé?"

"Liệu có ổn không?", Hanbin hoang mang, "Làm vậy thấy giống đang lợi dụng em..."

"Đâu có đâu?", gã cười phá lên, "Chúng mình là "bạn" mà, giúp đỡ nhau một chút cũng là điều nên làm chứ hả?"

Từ "bạn" kia trôi qua cổ họng kẻ ấy cứ mang một thứ ý tứ gì đó mờ ám vô cùng, vậy mà Hanbin cũng chẳng tìm được điểm nào để phản kháng. Anh không nói gì, chỉ im lặng gật đầu. Hyuk ngay lập tức hơi nhướn mày, đứng dậy đi tới bàn làm việc. Gã lấy ra một xấp giấy dày bỏ vào máy in, trên màn hình máy tính sáng lập lòe là những file tài liệu dài ngoằng. Vài phút sau Hanbin đã nghe thấy tiếng máy in chạy ro ro, xấp giấy trắng tinh thoáng chốc in đầy hai mặt chữ.

"Đây là sách tiếng Anh," Hyuk thuần thục đóng ghim chúng lại thành một cuốn sách lớn, "Học cấp tốc, có gì không hiểu thì cứ gọi cho em."

Ngẫm nghĩ một lúc, gã lại tiếp:

"Hoặc cứ sang hẳn nhà, em giảng cho bao giờ hiểu thì thôi."

Bụng Hanbin sôi lên ùng ục, anh nghĩ đó là sự sợ hãi chứ tuyệt nhiên chẳng phải dịch axit của dạ dày.

"Còn đây là sách cơ bản về Kinh tế và Chính trị, có thể sẽ hơi khó hiểu.", gã lôi xuống hai cuốn tập dày cộp, "Không thì cuối tuần em có thời gian Hanbin đưa Bun sang ông bà chơi rồi qua phòng em học đi. Một công đôi việc?"

Anh lật vài trang sách đầu tiên, mi mắt chưa gì đã muốn díu lại trước những dòng chữ như đang bấu chặt lấy nhau trên lớp giấy trắng. Từ ngữ bên trong khó hiểu và hoa mỹ đến đau đầu, chỉ đọc qua vài đoạn đã khiến người ta cảm thấy vô cùng không ổn.

"Không hiểu lắm.", Hanbin lắc đầu, "Hay là bắt đầu luôn từ giờ đi?"

Phụt.

Cả tòa nhà có lẽ đã mất điện do mưa bão, không gian ngay lập tức chìm vào tranh tối tranh sáng giữa màn mưa rơi lộp độp. Hanbin đặt mấy quyển sách lên bàn, vội vã đi tới cạnh Bun. Thằng bé vẫn đang nằm cuộn tròn trong chăn, thời tiết mát mẻ có lẽ làm giấc ngủ trưa của trẻ con dài hơn thường ngày.

Bonbin- Mất trí - (chuyển ver)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ