Chap 13

632 66 0
                                    

Anh nghe thấy tiếng chim hót. Những cành cây phủ đầy lá xanh xào xạc trên đỉnh đầu, nước chảy róc rách dưới chân. Rừng núi hùng vĩ hiện ra trước mắt, ánh nắng nhàn nhạt tản lên con thác đang đổ xuống từ trên cao. Cầu vồng nho nhỏ nằm yên lặng một bên vách đá ướt đẫm, bọt nước trắng xóa như chiếc bồn tắm khổng lồ. Trên tay Hanbin cầm một quyển sách dày, mùi trà thơm nức tỏa ra từ chiếc ấm sắt đặt trên bếp. Thằng Hyuk đang lúi húi một bên với đống nguyên liệu nấu ăn, thi thoảng đưa mắt nhìn xuống lũ tôm cá bơi lượn dưới dòng nước trong vắt.

"Hyuk", anh bỗng cất tiếng gọi, "Nơi này đẹp quá."

Sâu trong nhận thức, Hanbin biết những giấc mơ kỳ lạ lại tới rồi. Một phần nào đó ở tận cùng trái tim đang run lên vì bất an, điều này không bình thường, không hề bình thường.

"Hửm?", nó ngẩng đầu, khuôn mặt đã dính tro lấm lem, "Hanbin gọi gì đấy?"

"Sao mặt lại thế kia?", anh bật cười, lấy giấy ướt từ trong túi ra tiến đến cạnh nó. Thằng nhóc vừa đưa tay quẹt một cái, vết đen đã lan đến tận mang tai.

Hanbin đưa giấy ướt lau cho Hyuk. Trong những giấc mơ này mọi thứ thật đến đáng sợ, ngay cả từng lỗ chân lông trên làn da người đối diện cũng rõ ràng đến mức khiến người ta nổi da gà. Hương thơm trên cơ thể nó lọt vào mũi anh, mùi gỗ cũ quen thuộc.

"Hyuk đã nghĩ tới một ngày nào đó, chúng ta... không còn ở cạnh nhau nữa chưa?"

"Hả?", nó ngạc nhiên, "Nói cái gì đấy?"

"Thì con người có nhân duyên mà", Hanbin cười cười, dựa cằm lên hai đầu gối chụm lại, "Duyên cạn thì cũng sẽ chia tay thôi, mẹ bảo đó là điều bình thường của cuộc sống này. Phải có chia ly thì mới có gặp gỡ. Huống chi... chúng ta còn quá trẻ."

"Chưa từng.", thằng nhóc quả quyết nói, "Từ ngày đầu tiên gặp Hanbin em chưa từng nghĩ đến chuyện đó."

"Vậy nếu anh phản bội Hyuk thì sao?"

Nó nhíu mày. Câu hỏi của Hanbin hình như gợi lên thứ gì đó trong lòng thằng nhóc khiến nó khó chịu, giọng cũng trầm hẳn xuống:

"Hanbin sẽ phản bội sao?"

"Sẽ không", anh áp lòng bàn tay ấm áp lên má thằng nhóc, "Chỉ là nếu thôi."

"Nếu có ngày điều đó thật sự xảy ra, em chắc sẽ tìm đủ mọi cách để giữ Hanbin ở lại", Hyuk hôn nhẹ lên môi anh, "Em là một kẻ rất cứng đầu, người em yêu nhất định phải là của em. Dù có nhốt Hanbin vào lồng kính đi chăng nữa, nếu phải làm em cũng sẽ làm."

"Thằng nhóc con này xem phim nhiều quá rồi đó", anh cười phá lên, "Vậy lỡ như Hyuk phản bội anh thì sao?"

"Nếu em phản bội Hanbin, em sẽ chịu thay Hanbin mọi sự đọa đày sau khi chết", ánh mắt nó đầy sự nghiêm túc, "Chỉ xin thêm một kiếp người nữa được gặp lại Hanbin thôi."

"Nhưng nếu Hyuk phản bội anh, anh sẽ mãi mãi không gặp lại Hyuk nữa.", anh nói, "Dù có ngàn vạn kiếp sau cũng không muốn gặp lại."

"Không cho em cơ hội sửa lỗi sao?"

"Anh Hanbin ơi?!"

Tiếng trẻ con vang lên, khung cảnh đột ngột sụp đổ. Bầu trời đang trong xanh chuyển sang đen kịt, những đám mây xám xịt trôi lờ đờ trên bầu trời. Bun ôm lấy cổ Hanbin, đôi mắt nó nhìn anh đầy tha thiết. Da thịt đứa bé mềm mại nhưng lạnh ngắt, chiếc áo cũ mèm của nó cũng chẳng hề thay.

Bonbin- Mất trí - (chuyển ver)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ