Chuyển ngữ: Wanhoo
Hồi sáng Thái An Kỳ kì kèo lâu quá, bây giờ đói lắm rồi nhưng có một số mục khám yêu cầu không được ăn, Thái An Kỳ cảm thấy cô ta đứng không cũng chao đảo.
Thái An Kỳ đòi ăn, Ninh Thư mở nắp bình nước: "Uống nước đi, cố nhịn thêm chút nữa."
Thái An Kỳ căm thù Ninh Thư, cô biết con mụ già này cố tình giày vò cô.
Ninh Thư khinh bỉ ánh mắt của Thái An Kỳ, dù có thế nào cô ta vẫn buộc phải khám hết tất cả các mục này.
Để mà nói khám cái gì khổ nhất, vậy đó chính là nội soi dạ dày và đại tràng.
Thái An Kỳ được gọi vào soi dạ dày, ống kim loại ngọ nguậy trong dạ dày làm Thái An Kỳ đau không thiết sống, miệng bị ống chặn nên nước bọt trào ra liên tục.
Thái An Kỳ cảm tưởng như sắp chết.
Sau khi khám xong và rút ống ra, Thái An Kỳ nôn hết bãi nước này đến bãi nước khác.
Thái An Kỳ tái mét mặt vịn vào tường rời khỏi phòng.
Ninh Thư dìu Thái An Kỳ, Thái An Kỳ chỉ cảm thấy tầm mắt tối sầm.
Ninh Thư cầm sổ khám bệnh, nói: "Tiếp theo là nội soi đại tràng."
Ninh Thư dìu cô ta vào phòng soi đại tràng.
Soi đại tràng đưa ống vào từ hậu môn, đau nhất là khi ống đi đến đoạn ruột cong, đau chỉ muốn chết ngay tại chỗ.
Đây là một trong những mục khám đau nhất.
Ninh Thư đứng ngoài cũng nghe thấy tiếng hét thất thanh, đau đớn của Thái An Kỳ: "Dừng lại đi, đau quá, tôi không khám nữa."
Bác sĩ dỗ Thái An Kỳ, Thái An Kỳ vẫn khóc thét: "Không khám nữa, không khám nữa."
Y tá ra ngoài gọi Ninh Thư: "Bác là người thân đúng không? Bác vào dìu cô ấy đi."
Ninh Thư vào trong thì thấy Thái An Kỳ mặt cắt không còn giọt máu, môi tím tái, thở hổn hển nằm trên giường.
Ninh Thư ngồi trông một lúc lâu Thái An Kỳ mới mở mắt, Ninh Thư dìu Thái An Kỳ ra ngồi ghế ngoài hành lang.
"Ăn cái đi." Ninh Thư bóc vỏ sô cô la đưa cho Thái An Kỳ.
Thái An Kỳ đang vô cùng sợ hãi, không còn hơi sức đâu để tức giận.
Ninh Thư bón kẹo tận miệng Thái An Kỳ, Thái An Kỳ đói lắm nhưng do mới soi dạ dày, bụng vẫn còn đau và buồn nôn.
Nhổ nước bọt có lẫn cả ít máu.
Thái An Kỳ khóc, Ninh Thư bón nước cho cô ta.
Thái An Kỳ nhìn Ninh Thư đầy căm thù.
Ninh Thư hỏi: "Có đứng dậy được không?"
"Còn mỗi khám phụ khoa thôi, tôi thấy cô khó chịu thôi thì bỏ qua mục khám này." Ninh Thư nói.
Thái An Kỳ giật cơ mặt tái mét, cô ta như bông hồng xinh đẹp bị cơn bão vùi dập.
Ninh Thư dìu Thái An Kỳ đến phòng khám phụ khoa, ở đây chỉ siêu âm loại B và xét nghiệm các thứ.
![](https://img.wattpad.com/cover/334205024-288-k59962.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Ninh Thư (601-800)
Fiction généraleNinh Thư chết sau mười lăm năm nằm trên giường bệnh đấu tranh với căn bệnh ung thư quái ác. Những tưởng đã thực sự giải thoát bản thân đi về miền cực lạc, thế nhưng vào khoảnh khắc mà linh hồn Ninh Thư trôi nổi trong không trung, lại bất chợt có giọ...