Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư về nhà, mới vào nhà đã thấy bố già ngồi đọc báo trong phòng khách.
Ninh Thư chào ông: "Con chào bố."
Bố già đặt báo lên bàn, tháo kính nói với Ninh Thư: "Con bé Tư Nam làm gì mà con giận nó thế."
"Nó bảo nó bị thương vì con." Bố già nhìn Ninh Thư: "Dạo này con rất lạnh lùng, bạo lực lạnh không giải quyết được vấn đề đâu."
Ninh Thư: →_→
Ninh Thư không ngờ Thời Tư Nam đùn đẩy cô hại cô ta bị thương.
Chắc là không dám nói bị cậu trốn trong phòng tắm đấm.
Ôi con gái!!!
Ninh Thư nói: "Con có lý do của con."
Bố già lạnh lùng nói: "Có lý do gì nó cũng là con của con. Bố không cần biết con làm thế nào, nhưng chung quy con phải có trách nhiệm đưa nhà ta phát triển."
Nghe ra có ẩn ý, lẽ nào bố già có kế hoạch dành cho Thời Tư Nam?
Ninh Thư buộc phải nói: "Bố có biết Tịch Mộ Thành là ai không mà đưa cậu ta về nhà."
"Bố biết." Bố già trả lời quả quyết.
Ninh Thư: ...
Ông biết cái gì?
Ninh Thư đảo mắt hỏi: "Bố biết Tịch Mộ Thành không phải con ruột của bác?"
Bố già nói: "Tịch Mộ Thành đã là người nhà họ Thời, con đừng thắc mắc nhiều về lai lịch của Tịch Mộ Thành."
Ninh Thư: →_→
Nhìn bố già, Ninh Thư nghi ông ta để ý thế lực trong tay Tịch Mộ Thành, hoặc muốn lấy lại số tiền bị bác cuỗm năm đó.
Ninh Thư nhìn bố già, không biết bố già có biết mối quan hệ của Thời Tư Nam và Tịch Mộ Thành không.
Ninh Thư nói: "Con là con của bố, bố nên nói cho con biết mọi việc."
Đừng để sau này hai bố con mâu thuẫn.
Ninh Thư thở dài: "Bố có biết Tịch Mộ Thành và Thời Tư Nam đã làm chuyện đó không. Là cậu cháu lại ngủ với nhau."
Bố già chau gắt lông mày hỏi Ninh Thư: "Thật không?"
Ninh Thư tức giận: "Chuyện này mà con đùa được ạ?"
Ninh Thư quan sát kỹ biểu cảm của ông già, ông già không tức cho lắm.
Bố già hỏi Ninh Thư: "Bỏ qua thành kiến, con thấy năng lực của Tịch Mộ Thành thế nào?"
Ninh Thư trả lời: "Có thủ đoạn, có đầu óc."
Bố già gật đầu: "Chúng nó đã vậy thì ở bên nhau."
Ninh Thư: Khụ...
Suýt nữa Ninh Thư quỳ lạy ông già, cô trợn mắt nói run run: "B... bố nói sao?"
Tình hình vượt ngoài sức tưởng tượng của Ninh Thư.
Ninh Thư đến phải ngoáy lỗ tai nhìn bố già.
Xác nhận lại mà giọng chưa hết run: "Tịch Mộ Thành là con của bố mà."
"Tịch Mộ Thành có năng lực, có cậu ta nhà ta sẽ đi lên tầm cao mới." Bố già nói: "Tư Nam có thể trở thành sợi dây trói Tịch Mộ Thành."
BẠN ĐANG ĐỌC
Ninh Thư (601-800)
Ficción GeneralNinh Thư chết sau mười lăm năm nằm trên giường bệnh đấu tranh với căn bệnh ung thư quái ác. Những tưởng đã thực sự giải thoát bản thân đi về miền cực lạc, thế nhưng vào khoảnh khắc mà linh hồn Ninh Thư trôi nổi trong không trung, lại bất chợt có giọ...