Chuyển ngữ: Wanhoo
Tạ Ý Viễn sợ hậu quả của chuyến thăm dò sẽ là Quỷ Vương trút giận lên nhiều người khác: "Liệu Quỷ Vương có hại nhân viên công ty không em?"
Ninh Thư gật đầu: "Khả năng rất cao."
Giết người tuẫn tàng còn làm được huống hồ chỉ là giết một nhân viên cỏn con.
Phong Dận không sợ báo ứng liên tiếp sao?
Tạ Ý Viễn buồn rũ rượi, lo lắng: "Hay để vài hôm nữa hãy đi, cho anh thời gian đưa nhân viên đến nơi an toàn."
Nhà họ Tạ không muốn làm to chuyện nên đã bồi thường một khoản tiền trong vụ chị sếp. Bố con nhà họ Tạ khổ lắm mà chẳng biết than với ai.
"Bây giờ là cơ hội tốt nhất, Quỷ Vương yếu đi nhiều, chần chừ sẽ khó có cơ hội thứ hai."
Ninh Thư nói: "Chúng ta cùng đi trên dây, Quỷ Vương đã liệt chúng ta vào danh sách phải giết, chẳng ai thoát được đâu."
Ninh Thư kiểm tra đồ đạc trong túi, xem xem bùa có bị hỏng không.
Giữa trưa hôm sau là lúc dương khí thịnh nhất. Ninh Thư, ông già và thầy Cát ra ngoài.
Cả ba đi xe của thầy Cát đến nhà Tống Hề Hàm.
Thầy Cát máy cửa sổ xuống đánh giá căn nhà, thốt lên rằng: "Âm khí nồng nặc, từ trường quanh đây loạn hết."
Ông già thì bấm ngón tay tính quẻ.
Ninh Thư bôi nước mắt trâu, nói với hai thầy: "Con gõ cửa cho, hai thầy vào sau nhé."
Ninh Thư xuống xe qua nhấn chuông cửa.
Hai ông già bày trận quanh nhà.
"Ai thế?" Tống Hề Hàm mở cửa có hơi bất ngờ khi thấy Ninh Thư, Phong Dận trong nhà nói lạnh lùng: "Đóng cửa vào, cô ta là đạo sĩ."
Tống Hề Hàm khép cửa ngay nhưng Ninh Thư đã đẩy cửa lách vào nhà, hai ông già vào theo sau.
Tống Hề Hàm mắng ba vị khách không được chào đón: "Mọi người định làm gì?"
"Qua đây Hề Hàm." Phong Dận đanh mặt đứng trong phòng khách: "Tao không đi tìm chúng mày, chúng mày tự vác xác đến."
Tống Hề Hàm chạy về bên Phong Dận, đề phòng Ninh Thư: "Cô là đạo sĩ?"
Tống Hề Hàm rất tức giận, nhớ lại lần Ninh Thư cho mình bùa không nhịn được chất vấn: "Cô cố tình tiếp cận tôi."
Ninh Thư không trả lời Tống Hề Hàm, cô chỉ nhìn chằm chằm Phong Dận. Linh hồn hắn ta mờ mờ, không còn giống người thật, đúng là rất yếu.
Phong Dận không có Quỷ Vương Đan lại mất Cửu Âm Cương Hoả dễ xử lý hơn trước.
Ninh Thư gật đầu với hai thầy.
Khí đen bốc lên ngùn ngùn quanh người Phong Dận, hắn ta nhìn Tống Hề Hàm: "Vào trong phòng ngủ, đừng ra ngoài."
Tống Hề Hàm nắm tay Phong Dận: "Nhưng em lo cho anh."
"Anh không sao đâu." Phong Dận nói: "Đời này chưa một ai làm gì được anh."
Nổ hơi to.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ninh Thư (601-800)
Narrativa generaleNinh Thư chết sau mười lăm năm nằm trên giường bệnh đấu tranh với căn bệnh ung thư quái ác. Những tưởng đã thực sự giải thoát bản thân đi về miền cực lạc, thế nhưng vào khoảnh khắc mà linh hồn Ninh Thư trôi nổi trong không trung, lại bất chợt có giọ...