Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư tăng cường tu luyện, may là đạo quán nằm ở nơi ít người, có rừng núi bao quanh nên không khí trong lành, nhiều linh khí hơn thành phố mịt mù khói bụi ô tô. Là một nơi thích hợp nghỉ dưỡng tuổi già.
Dưới chân núi đạo quán có một ngôi làng hẻo lánh, lạc hậu.
Thỉnh thoảng có khách từ làng tìm đến ông già khi gặp chuyện ma quỷ. Thường thì họ trả công bằng khoai lang hoặc bí đỏ, nhà nào có điều kiện mới gửi thầy con gà.
Ông già luôn dẫn Đào Cầm đi làm việc cùng để dạy Đào Cầm cách đuổi quỷ. Nếu có khách từ thị trấn, ông ta sẽ nói đối rằng con quỷ này sát khí nặng phải mau chóng tiêu diệt này nọ, dọa người ta để người ta trả công.
Dù vậy tiền công kiếm được vẫn chẳng đủ nuôi mười mấy cái miệng há mồm ở nhà. Đã vậy còn toàn trẻ con đang tuổi ăn tuổi lớn, bụng dạ không khác gì động không đáy.
Ông già muốn dày công tu luyện nhưng đạo quán khốn khó quá.
Khoa học kỹ thuật phát triển thu hẹp đất sống của huyền học. Ông già không còn mơ tưởng truyền bá đạo thuật rộng rãi, ông ta chỉ mong có người kế nghiệp, đừng để ra nông nỗi biến mất hoàn toàn trong lịch sử.
Nhưng Đào Cầm đã phụ lòng ông già.
Cũng tại Đào Cầm còn nhỏ, nếu việc đến tay ông già dày dặn mấy chục năm kinh nghiệm nghiễm nhiên đã không đến nước chẳng thể cứu vãn.
Quỷ Vương Phong Dận bất thình lình đến tàn sát đạo quán. Phong Dận quá mạnh còn ông già phải bảo vệ lũ trẻ, kết cục cả ông già và lũ trẻ đều bị Quỷ Vương giết, hồn phi phách tán.
Ninh Thư khoanh chân trên giường cảm nhận chút linh khí ít ỏi thẩm thấu qua lỗ chân lông và tập trung trong đan điền.
"Qua đây nào gái lớn ơi." Giọng ông già vang to, Ninh Thư ngồi trong phòng cũng nghe thấy. Cô thu lại công pháp đi tìm ông ta.
Đi đến đại điện đập vào mắt là ông già mặc đồ đạo sĩ còn khá mới, búi tóc cao, trông ra dáng đạo sĩ lành nghề.
Ninh Thư hiểu đã có việc mới, cô hỏi: "Vụ gì vậy thầy?"
Ông già nói: "Có người ở cái làng bên dưới không biết dây vào thứ gì mà hôn mê đến tận giờ này."
Ông ta đảo tròng mât: "Đây là chủ nhà của con, ta sẽ kiểm tra xem con đã học được gì."
Ninh Thư đành trả lời: "Vâng... ạ."
Đến tiết mục sắm vai đạo sĩ bắt quỷ của cô rồi à?
Ông già dẫn đường xuống núi đi đến một gia đình. Vừa vào sân Ninh Thư đã cảm nhận được hơi thở âm u lạnh lẽo rợn tóc gáy.
Ông già đứng trong sân quan sát xung quanh, Ninh Thư cũng nhìn khắp nơi. Nhà kiểu quê, sân có cây hoè và giếng nước cạnh cái cây.
Ninh Thư lại gần giếng nước, giếng nước nằm dưới bóng mát cây hoè, ngó xuống giếng sâu chỉ thấy một màu đen sì chứ không thấy nước.
Cây hoè khá to, rợp bóng nửa khoảng sân. Đứng dưới tán cây mát đến lạnh người.
Chủ nhà đón ông già và Ninh Thư vào nhà. Nằm trên giường là một phụ nữ mặt mũi tái nhợt, loáng thoáng khí đen quẩn quanh giữa trán.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ninh Thư (601-800)
Fiksi UmumNinh Thư chết sau mười lăm năm nằm trên giường bệnh đấu tranh với căn bệnh ung thư quái ác. Những tưởng đã thực sự giải thoát bản thân đi về miền cực lạc, thế nhưng vào khoảnh khắc mà linh hồn Ninh Thư trôi nổi trong không trung, lại bất chợt có giọ...