Chuyển ngữ: Wanhoo
Cúp điện đột ngột, bữa tiệc sáng trưng bỗng chốc đen kịt không nhìn rõ năm ngón tay.
Ninh Thư cầm chặt tay Thời Tư Nam đợi có điện lại.
Có rất nhiều người bật đèn flash điện thoại soi chút ánh sáng cho căn phòng.
Ninh Thư nhìn thấy có người đi về phía Thời Tư Nam.
Nhìn dáng giống Tịch Mộ Thành.
Tịch Mộ Thành nói một câu vào tai Thời Tư Nam rồi đi.
Không có ánh sáng, Ninh Thư không nhìn rõ biểu cảm của Tịch Mộ Thành và Thời Tư Nam, không nghe thấy Tịch Mộ Thành nói gì với Thời Tư Nam.
Tịch Mộ Thành nói với Thời Tư Nam một câu liền đi ngay.
Sau khi Tịch Mộ Thành đi, Thời Tư Nam nói với Ninh Thư: "Con muốn đi vệ sinh."
Ninh Thư vẫn nắm chặt tay Thời Tư Nam: "Đợi có điện thì đi."
Ninh Thư hỏi: "Cậu nói gì với con?"
Thời Tư Nam lắp bắp: "Không... không có gì ạ..."
Ninh Thư nghi ngờ: "Có thật không có gì không? Mẹ là mẹ con, con có vấn đề cứ việc kể với mẹ."
Thời Tư Nam nói: "Cậu... cậu chuẩn bị cho con món quà sinh nhật bất ngờ, cậu bảo con ra ngoài."
Ninh Thư nghiêm mặt nắm chặt tay hơn: "Con là nhân vật chính của bữa tiệc sao đột ngột bỏ đi được. Đợi tiệc tan thì mẹ đi cùng con, muộn rồi con đi một mình không an toàn."
Đi gặp Tịch Mộ Thành chính là dâng thịt đến tận miệng, tự chui đầu vào rọ.
"Cái đó..." Thời Tư Nam chần chừ, cậu bảo cô ta đi một mình nói là chuẩn bị cho mình món quà bất ngờ.
"Có điện giờ đây." Ninh Thư nói: "Tổ chức tiệc sinh nhật cho con, con cần cho mặt cho đến hết buổi tiệc. Là tiểu thư danh giá mà không nhịn được mỗi việc nhỏ này sao?"
Thời Tư Nam ghét bữa tiệc này, cô ta càng muốn đi hơn. Mà chắc hẳn cậu đang đợi mình ở ngoài.
Thời Tư Nam bỗng giãy khỏi tay Ninh Thư: "Con đi một lát rồi về ngay."
Thời Tư Nam nói rồi chạy biến, không có điện Ninh Thư không tìm được Thời Tư Nam.
Ninh Thư: ...
Ninh Thư xách váy chạy ra ngoài nhà thì thấy một chiếc xe hơi rời khỏi.
Nhìn đèn đuôi xe xa dần, Ninh Thư cười khẩy, quả thật không thể bẻ ngang cốt truyện.
Không, có thể bẻ ngang cốt truyện chẳng qua là không xoay chuyển được lòng người. Cậu đẹp trai thế kia nói gì chẳng đúng.
Đẹp trai luôn luôn đúng.
Ninh Thư trở về sảnh tiệc, có điện, sảnh tiệc bừng sáng.
Ninh Thư đi qua chỗ bố già đang tiếp khách, cô nói: "Bố ơi con có việc cần nói với bố."
Bố già qua một bên với Ninh Thư, hỏi: "Sao đấy?"
"Không thấy Tư Nam đâu." Ninh Thư nhìn bố già: "Nó chạy đi với Tịch Mộ Thành."
"Con không biết tại sao bố dung túng Tịch Mộ Thành đến thế nhưng sự hiện diện của Tịch Mộ Thành làm con ức chế." Ninh Thư nói thẳng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ninh Thư (601-800)
Fiction généraleNinh Thư chết sau mười lăm năm nằm trên giường bệnh đấu tranh với căn bệnh ung thư quái ác. Những tưởng đã thực sự giải thoát bản thân đi về miền cực lạc, thế nhưng vào khoảnh khắc mà linh hồn Ninh Thư trôi nổi trong không trung, lại bất chợt có giọ...