CHAP 54. BÊN CẠNH ANH

44 1 0
                                    

  Tiêu Chiến trong phòng Anh ngắm xem mọi thứ,  tất cả đều đơn giản, Cậu để ý đến quyển số trên bàn, có vương ít cánh hoa cải ra, tò mò đến đến đấy, lật ra thì mùi máu sộc thẳng vào mũi, Tiêu Chiến lùi lại mấy bước, tay che miệng nhăn mặt nghĩ .

/"Tại sao Anh ấy lại cất mấy thứ như này ở đây "/

Cánh hoa cải rải rác  trên mặt bàn, Cậu thấy quen lắm, Cậu đã từng thấy nó ở đâu rồi thì phải, cánh hoa héo khô thành màu nâu không có sức sống, Cậu vơ gọn ra chỗ khác, cất quyển  sổ vào ngăn kéo bàn mà lòng lo lắng,  trong ngăn kéo Cậu thấu tờ khám bệnh  của Anh.

* Bộp *

Quyển sổ  trên tay rơi xuống đất, Tiêu Chiến run người cầm tờ bệnh án  lên xem, chậm rãi đọc từng chữ .

HỒ SƠ BỆNH

Bệnh Nhân : 王一博         Giới tính : Nam.
Năm sinh : 19970805
Xác định bệnh : HANAHAKI

Triệu chứng : Từ lồng ngực sẽ sản sinh ra những  cánh hoa, rễ của nó dần phát triển và cắm sâu vào hệ hô hấp của người bệnh, trong giai đoạn đầu, người bệnh sẽ tự giải phóng cánh hoa đó ra ngoài theo đường miệng bằng cách nhổ, nôn hay ho,... Tùy vào triệu chứng .

Lời khuyên: Nên phẫu thuật để vứt bỏ những cánh hoa, không ảnh hưởng đến tâm lý, đề kháng yếu, sức khỏe không ổn định, nên phẫu thuật để giữ được tính mạng ( Sẽ mất đi đồng loạt ký ức thời gian trước ) .

Tiêu Chiến sững người, giờ Cậu mới biết là  Anh bị bệnh, lời Trác Thành nói là thật.  Phẫu thuật? mất ký ức ? Tiêu Chiến chân không đứng vững , cổ họng cứ nghẹn ắng  lại,  là Cậu lo cho Anh, sợ mất Anh hay là sự thương hại cho Anh?  mắt Cậu phủ  tầng sương mỏng,  giọng run lên.

" Nhất ...... Nhất Bác, đừng phẫu thuật.....Anh không được , không được......"
.
.
.
Nhất Bác sau khi lo xong chuyện riêng ở ngoài bây giờ mới bắt đầu trở về nhà, bên ngoài thời tiết thực sự rất lạnh, trên mái tóc đen bóng của Anh còn dính vô số những bông tuyết trắng sót lại. Phải công nhận bước vào nhà ấm áp hơn rất nhiều nhưng lát nữa được ôm thỏ con vào lòng mà khiến Vương Nhất Bác cảm thấy hạnh phúc biết bao nhiêu.

  " Em dậy rồi sao? Đã ăn uống gì chưa?".

" Anh đang giấu em chuyện gì đúng không?"

Nhất Bác cảm giác như Cậu biết được chuyện gì đó . " Tiêu Chiến, Em sao vậy? Anh dấu em chuyện gì được ."

" Anh nói dối, Anh sẽ phẫu thuật, Anh đang bị bệnh, đừng phẫu thuật mà đứng mất ký ức, hic....."

Cậu ôm Anh khóc oà lên. Nhất  Bác nhẹ nhàng vỗ lưng Cậu để trấn an. " Được rồi, Anh hứa sẽ không phẫu thuật  ".

" Thật không?"

" Thật, Anh hứa".

" Trời lạnh rồi, mau đi ngủ thôi".

Cậu dìu Anh lên phòng, dọn giường gọn gàng,  Tiêu Chiến trên chui vào trong chăn nói nhỏ .

" Nếu căn bệnh đó lại gây sự với Anh thì nói với em, nếu đau quá thì bảo với Tiêu Chiến nhé". 

" Anh lạnh ".

[Bác - Chiến] Vội Vàng Đổi Thay Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ