CHAP 4. BỎ TRỐN ( Quá Khứ)

96 2 0
                                    

🐢* Vù vù vù*.

Tiếng gió thổi vào khung cửa sổ, Tiêu Chiến co người lại trong chăn." Ưm, rét quá".

" Sao yên lặng vậy, Anh ấy không có nhà sao?".

Tiêu Chiến thò đầu ra ngoài nhìn xung quanh, thấy không có ai, Cậu bước xuống dưới nhà, vệ sinh cá nhân, hỏi bác Quản Gia.

" Bác Quản Gia, Anh ấy đâu rồi ạ?".

" Cậu chủ có việc nên ra ngoài từ sớm rồi."

Nghe thấy Anh không có nhà, Cậu cười thầm trong lòng.

/ " Hôm nay nhất định phải trốn được"/.

" Vậy con ra ngoài một chút." Cậu đi ra, quan sát hai  bên, vệ sĩ hôm nay cũng không có nhiều, chắc là đi theo Anh rồi , khi xác định được điểm mù của camera, Cậu nhanh chóng tới chỗ hôn qua, rón rén bước chân đã không gây ra tiếng động.

" Được rồi, thoát được rồi." Lòng phấn khởi chạy về phía trước.

" Ây za". Tiêu Chiến đau đớn ôm đầu.

" CON MẸ MÀY, Không biết nhìn đường à?"

" làm cái gì vậy, bỏ tôi ra".

" Lao vào Đại Ca tao mà không biết xin lỗi à?".
" Bỏ tôi ra, tôi không biết".

" Đừng làm em ấy sợ". Hâm Bằng lên tiếng.

" Nhưng Đại Ca...…"

Tiêu Chiến sợ hãi lùi về phía sau.

" Em đi một mình sao, sẽ nguy hiểm đấy , hay là về với tôi".

" BỎ RA, Nhất Bác.....cứu....em..."

" Nhất Bác nào, ở đây không có ai đâu, em có la lên cũng chẳng ai cứu được đâu".

" Bọn chúng lôi Cậu vào xe.

"Bỏ ra, Nhất Bác...hức Anh đâu rồi..."

*ĐOÀNG*

Tiếng súng vang lên, găm thẳng vào đầu tên phía trước. Tiêu Chiến sợ hãi ôm đầu.

" Bỏ em ấy ra".

" Nhất..... Nhất Bác....." Tiêu Chiến cười tươi gọi tên Anh.

" Nhất Bác, mày tới rồi".

" NGƯỜI CỦA TAO, TRÁNH XA RA"
"Người của mày sao, chông cũng được đấy".

Hâm Bằng kề dao vào cổ Cậu, tay ôm sát eo, ngửi cơ thể Tiêu Chiến từ trên xuống dưới. Nhất Bác tức giận đến đỉnh điểm, tay siết chặt thành nắm đấm, trên trán gân nổi hết lên.

" Tức rồi sao, Tao muốn xem kịch bây giờ, chúng mày, đánh nó cho tao". Hắn hất mặt kêu đàn em.

Anh cũng không ngán, đưa tay nới lỏng cà vạt.

* Bụp, Bụp*.

Bọn chúng bị đánh tơi tả, mỗi phía là một tên nằm la liệt.

* Rắc rắc*.

Anh bẻ gãy cổ tên đằng sau. Bọn chúng bị thương nặng, Anh cũng không may bị đấm vào miệng, toé ra máu.

" Nhất..... Nhất Bác". Tiêu Chiến đau đớn gọi tên Anh.

[Bác - Chiến] Vội Vàng Đổi Thay Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ