Ngày tựu trường tràn ngập niềm vui, ẩn hiện trên gương mặt mỗi đứa học sinh là cơn buồn ngủ vẫn còn chập chờn ập tới. Có mấy đứa đi liêu xiêu giống say rượu, mặt mơ màng chưa chịu tỉnh, hai con mắt ti hí nửa mở nửa híp mà ngắm nhìn đời. Ngoài trừ mấy đứa còn chưa chịu thức tỉnh sau vài tháng hè hết ăn rồi nằm, những đứa học trò chăm ngoan nhớ bạn thì hớn hở ra mặt. Chúng nó mặt tươi roi rói như được tưới nước xuân, gặp ai cũng vỗ vai chào ơi chào hỏi, miệng thì cười chúm chím như trai gái vừa biết yêu.
Sân trường rộn rã tiếng bước chân đánh bay không gian tĩnh lặng vài ngày trước. Hoa phượng đỏ vẫn còn lưu luyến chưa chịu úa tàn, chúng lấp ló trên tầng cao tít của ngọn cây đong đưa vẫy chào đám học trò nhỏ.
Ở chỗ bảng thông báo có mấy đứa tụ năm tụ tám, tụi nó ồn ào bàn luận xôn xao, có mấy đứa còn làm lố ôm nhau khóc nấc nữa chứ. Nhiều đứa không biết gì thì cũng chạy tới, chen chen lấn lấn một hồi cũng thấy được một góc của bảng thông báo được nhiều người bao quanh nọ.
"À, thông báo chuyển lớp thôi mà cũng làm lố, cứ tưởng thay gì ghê gớm lắm."
Vì cuối năm vừa qua trường đã trải qua một biến cố chưa từng có, nguyên một loạt cán bộ viên chức 'cầm quyền' của trường không bị tống vào tù thì cũng kĩ luật đuổi việc. Bởi thế nên hè vừa qua, Sở giáo dục cũng đã quyết định bổ nhiệm vài thầy cô vào thay những vị trí còn khuyết, nghe đâu Hiệu trưởng mới về giỏi lắm, từng là giáo viên giỏi cấp Quốc gia.
Với lại, lớp 10a6 cũ bị niêm phong, cả lớp đều bị tách ra. Bởi vậy nên mới có cái tình cảnh đứa này ôm đứa kia khóc xạo trân y chan trên phim. Bình thường ghét nhau lườm suýt tét cả con mắt mà bây giờ ôm nhau khóc thút tha thút thít cứ như là yêu nhau dữ lắm không bằng.
Có mấy đứa đang tìm thử xem mình sẽ về 'cộng đồng' nào, cũng có đứa dò thử coi lớp mình sẽ đón 'thành phần bất hảo' nào không.
Có cậu bạn Omega hoảng hốt quay qua mấy đứa bạn mình nói: "Ủa thằng Khánh qua lớp mình nè."
Mấy đứa nghe vậy liền nhón chân tìm: "Đâu đâu?"
Cô bạn Alpha cười hắc hắc: "Rồi rồi, nó với Nghiêm đấm nhau tóe máu luôn. Sắp có kịch hay bây ơi."
Có đánh nhau không thì không biết, nhưng Nam Khánh đang mệt chết mồ tổ luôn. Cậu không biết tại sao lại cho cậu vào chung lớp với hắn. Bộ thầy cô không biết cậu với hắn tranh đua hả, bình thường khác lớp đã tranh hạng muốn tóe máu rồi, giờ nhét chung một 'ổ' chắc nhai đầu nhau luôn quá.
Bực bội chả muốn đi học nữa.
Trà My không biết mới đi mua ở đâu được ly trà đào, nhỏ nhai miếng đào chem chép. Thấy bạn mình ngồi thở dài giống lão già đáng ghét đang hoài nghi nhân sinh, cô hí hửng ngồi xuống bên cạnh, tí tởn hỏi: "Được chuyển qua học chung với bạn iu của mày mà sao nhìn rầu gớm mại."
"Yêu cái móc xích, nhìn là thèm đụp vào mặt một cái." Cậu lầm bầm mắng.
"Dữ quá à, đừng nói lớn để bạn nghe bạn buồn đó." Nhỏ cười hắc hắc trông khoái chí lắm.
Nhưng cậu chẳng khoái chỗ nào, liếc nhìn cái lớp đằng xa xa kia, nơi đó sắp trở thành chốn dung thân của cậu rồi. Nam Khánh tuy chảnh chó thật, ganh đua thật nhưng cậu cũng biết mệt chứ bộ. Cậu đâu có muốn ngày nào tới lớp cũng phải nghĩ đủ cách để đánh bại cái thằng kia, má nó học giỏi vl.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ông Trời Bảo Yêu [HOÀN]
ComédieKỳ Nghiêm và Nam Khánh quen biết nhau từ cái thời mới chập chững bước vào lớp 6, hai đứa từng tranh đua thi cử, từng ngồi ở góc sân trường để chí chóe nạnh họe nhau. Ai nhìn vào cũng tưởng hai đứa cả đời không thể đi chung đường được, ngờ đâu vào nă...